Dịch+ edit+ beta: Nhi (tuyetnhi0753@gmail.com) ~~~~~~~ Sau khi Bán Thân Xà Thần thu lại uy áp của mình thì Hứa Tri Ngôn đã có thể thuận lợi đứng vững trên thuyền. Cậu nhìn đôi mắt lóng la lóng lánh của Rắn Ngốc Lớn, đột nhiên cảm thấy nó thuận mắt hơn nhiều, thậm chí còn có chút đáng yêu. Hứa Tri Ngôn sờ sờ ngực mình, vẻ mặt thư thả. May quá lương tâm vẫn chưa mọc ra, nếu không thì khó mở miệng lừa gạt tiếp lắm. Clm, lập hiệp hội bảo vệ rắn ngố đi 🙁 Một bên khác, Bán Thân Xà Thân vẫn đang ngây ngốc trông mong vào nhân loại trước mặt này. “Tôi muốn ở cạnh em.” Nó lặp đi lặp lại thứ nguyện vọng không hề phù hợp với phong cách bản thân chút nào rồi chờ đợi câu trả lời của người đối diện. 【Chúc mừng người chơi đã kích hoạt nhiệm vụ nhánh đặc thù!】 【Nhiệm vụ nhánh đặc thù: Nguyện Vọng Của Xà Thần】 【Ghi chú: Nó muốn luôn được ở bên bạn】 【Nhắc nhở: Đây là nguyện vọng nguy hiểm, xin người chơi cân nhắc trước khi trả lời!】 Nhìn màn hình, Hứa Tri Ngôn phớt lờ dòng nhắc nhở, cậu mỉm cười đáp. “Được thôi, hiện giờ chúng ta đã ở bên nhau rồi nè.” Sau cùng, chỉ cần dụ Rắn Ngốc Lớn vào Phòng An Toàn là có thể thu được mảnh vỡ của bên A rồi, chẳng những vậy mà còn có thể biến tấu ở cạnh nhau thành làm việc cùng nhau luôn, không thành vấn đề! Giao diện hiện lên theo lời nói của Hứa Tri Ngôn, nhiệm vụ thuận lợi hoàn thành. 【Nhiệm vụ 4: Vật Trong Hồ】 【Tiến độ: 100%】 【Phần thưởng: Manh mối Nhiệm vụ chủ tuyến [Hạ] 】 【Cho hỏi người chơi có muốn khởi động phần thưởng không?】 【Manh mối tuyến chính: Dường như cư dân tại thôn Bạch Sơn đang bị thứ gì đó quấy nhiễu, các người chơi đã nhận được ân huệ của đối phương nên xin mời hãy lập tức tiến về phía trước! Chỉ cần giúp đỡ bọn họ là người chơi có thể thoát khỏi phó bản một cách bình thường.】★★Bạch Sơn: núi trắng.Ân huệ: nhận được lợi ích thì ngừi khác hoặc cho người khác được lợi lộc. 【Nhắc nhở: Người chơi nên nhanh chóng đi đến thôn Bạch Sơn trước khi sương mù tan biến hết vào buổi sáng.】 Thuận lợi lấy được manh mối tuyến chính, Hứa Tri Ngôn cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. Thôn Bạch Sơn? Nghe giống thôn làng mà ông lão hướng dẫn viên ở quá nhỉ, cậu vốn cho rằng ông ta chỉ là người dẫn đường mà thôi, về sau sẽ không gặp lại nữa. Cậu quét mắt nhìn một vòng mặt hồ tĩnh lặng và phát hiện ra mình là người đầu tiên lấy được manh mối. Ngay khi cậu đang cân nhắc xem nên dùng cách nào để dụ Rắn Ngốc Lớn đi thì đã bị Xà Thần chú ý đến sự thất thần khi đang suy nghĩ của mình. Cậu chưa kịp lựa lời trấn an thì đã bị Xà Thần đối diện ôm gọn vào lòng. Da thịt cách một lớp quần áo mà áp vào ngực đối phương, Hứa Tri Ngôn thử đẩy ra vài cái, nhưng mà không được, toàn thân đối phương cứng ngắc như một pho tượng vậy. Tiếp sau đó, cậu liền cảm nhận được cái lưỡi chẻ đôi mềm mại, ướt át của Xà Thân đang nhẹ nhàng liếm láp vành tai mình. Hứa Tri Ngôn rùng mình, da gà da vịt nổi lên hết, niềm vui mừng do lấy được manh mối tuyến chính biến mất toàn bộ, cậu run rẩy nói: “Anh, anh đừng như vậy, ngứa lắm.” Cậu không thể nhìn thấy vẻ mặt của Xà Thần ở góc độ này nhưng có thể đoán được rằng đối phương đang vui lắm. “Đang nghĩ gì đó?” Âm thanh mê người của Xà Thần vang lên. Hứa Tri Ngôn trả lời ngay lập tức. “Đang nghĩ đến anh.” Nói thật mà, đang nghĩ làm sao đuổi anh đi đó. Cậu liếc thấy cái đuôi đặt trên thuyền của Xà Thần đang quẫy đến sắp bay lên luôn, lo sợ rằng đối phương lại sắp nói ra nội dung gì đó không được phép phát sóng nên Hứa Tri Ngôn giành nói trước: “Anh có thể ở đây đợi tôi không?” “Tôi có chuyện rất quan trọng cần phải làm.” “Chờ giải quyết xong mọi chuyện rồi thì tôi sẽ trở về gặp anh.” Cậu dùng hết sức lùi về sau rồi ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt cầu khẩn mà nhìn Xà Thần. Ngay lúc Hứa Tri Ngôn cho rằng rồi Rắn Ngốc Lớn cũng sẽ bị lừa bởi 2, 3 câu này thôi thì nó lại lắc đầu. Xà Thần cúi đầu, thân mật cọ cọ vào má cậu rồi phát ra giọng nói lạnh lẽo: “Tôi sợ em gạt tôi.” Nó luôn cảm thấy người trước mặt này không hề thật lòng chút nào. Nhưng không sao. Nó rất thích chơi trò cưỡng ép! “Em chạy không thoát đâu!” “Tôi có thể để em tạm thời rời đi nhưng bắt buộc phải để lại trên người em một ký hiệu.” Nói rồi, nó lần nữa ấn người vào trong lòng. Hứa Tri Ngôn ngơ ngác, vô thức muốn cự tuyệt nó, nhưng Xà Thần lại chẳng cho cậu cơ hội. Răng nhọn sắc bén tựa móc câu ngay lập tức cắn vào phần da gáy trắng mịn của cậu thanh niên, rồi truyền độc tố mang dấu ấn của Xà Thần vào đó. Nó cẩn thận từng li từng tí kiểm soát lượng độc tố, truyền độc xong nó mới buông người trong lòng ra. “Như vậy thì tôi sẽ có thể tìm thấy em bất cứ lúc nào.” “Nếu
Chương 71
Dịch+ edit+ beta: Nhi (tuyetnhi0753@gmail.com) Wattpad: tuyetnhi0753 WP: inkheart.icu***Vì tui đã tạo wordpress nên chắc chắn sẽ có những chương tui khóa pass nhé. Nói trước để đỡ bỡ ngỡ á hihi Có vô coi thì nhấn thích cái nè mấy fen iu ~~ Hình như chiếc nhẫn ouroboros này là một loại đạo cụ đặc thù nào đó. Nhìn lại ô nhắc nhở thì chỉ có thể nhận ra được một số chữ, ngoại trừ dòng cảnh cáo phải kịp thời vứt thứ này đi thì chỉ có dòng “tân nương của Xà Thần” là hiển thị rõ ràng nhất. Chơi cái trò gì đây? Cầu hôn hả? Đầu óc của con rắn này có phải bị hỏng nặng rồi hay không? Hứa Tri Ngôn cười lạnh một tiếng, có chút ghét bỏ lại có chút vui mừng. Nếu đúng như lời cái đầu đã nói thì con rắn này vẫn chưa hoàn toàn lấy lại được sức mạnh và ký ức, cho nên việc nó ngu ngốc như thế này cũng hợp lý, giả sử nếu nó đã thật sự dung hợp được ký ức thì chưa chắc đã dễ lừa đến như vậy đâu. Theo như tổng thể là vừa có lợi lại vừa có hại. Vẫn là không nên khôi phục hoàn toàn thì tốt hơn. Phải tìm cách trói con rắn kia lại trên bờ, không cho nó tìm lại sức mạnh mới được. Lên kế hoạch xong, Hứa Tri Ngôn mặt không cảm xúc nhặt chiếc nhẫn lên, cậu cảm thấy bình thản sau khi màn hình thông tin vật phẩm hiện lên. 【Tên: Chiếc Nhẫn Đong Đầy Tình Yêu Kỳ Lạ】 【Cấp độ: ?】 【Loại hình: ?】 【Giản lược: Lễ vật mà Xà Thần trao cho người nó yêu】 【Ghi chú sử dụng: Nguy hiểm! Xin hãy nhanh chóng tiêu hủy!】 Các loại thuộc tính, cấp độ đều là dấu chấm hỏi, vừa nhìn thì thấy giống như là một món quà được một tên ngốc lấy đại ra trong lúc bị kích thích vậy. Vừa nghĩ đến đối phương có khả năng là một bộ phận của ông chủ bên A của mình thì cậu lại nhịn không được mà cười lên. Cậu cắn môi, cúi đầu ụp xuống đầu gối, nhỏ tiếng mà cười. Cái này mẹ nó ai mà nghĩ đến được chứ! Quỷ Thần tiên sinh ở tòa nhà cổ kia lúc nào cũng mang dáng vẻ cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh, ngoại trừ lần bị thất thố do vừa mới dung hợp với đôi mắt kia, nhưng mà anh ta cũng đã rất nhanh chóng khôi phục lại sự lãnh đạm thường ngày. ★Tính từ: lãnh đạmkhông có biểu hiện tình cảm, tỏ ra không muốn quan tâm đến.thái độ lãnh đạm.Đồng nghĩa: hờ hững, hững hờ, lạnh lùng, lạnh nhạt, thờ ơ. Kết quả, phân thân của anh ta không phải là bé bệnh kiều điên cuồng thì lại là tên ngốc biến thái! ★★Bệnh kiều: bệnh kiều giống như là một loại bệnh tâm lí vậy. Người bệnh sẽ nảy sinh cảm giác chiếm hữu và khát khao đối với một cá nhân nào đó, sau đấy sẽ tìm những cách để giam giữ người kia lại. Nếu như ai đó làm cho họ cảm thấy yêu thích, họ sẽ lấy loại tình cảm mãnh liệt của bản thân làm động lực cho các hành vi phi pháp, chẳng hạn như làm tổn thương những người xung quanh, làm tổn thương chính bản thân mình để khơi dậy sự tội lỗi trong đối phương, thậm chí có thể làm thương tổn cả người họ thích.. Nó giống như yandere vậy, cũng có trường hợp đối xử tốt đến mức khiến đối phương ỷ lại vào mình để thỏa lòng giam giữ và độc chiếm. Không được rồi, Hứa Tri Ngôn sợ lỡ cười to quá thì sẽ phá hỏng kế hoạch tiếp theo của mình nên cậu véo véo hai má, muốn dùng cơn đau vật lý để xoa dịu cơn mắc cười này. Mất khoảng đâu đó 7, 8 phút thì cậu mới bình tĩnh trở lại được. Nắm chắc trong lòng, cậu cũng tự tin hơn nhiều. Tuy nói rằng cách tốt nhất chính là sử dụng Bút Kết Bạn, triệu hoán bên A ra rồi bắt luôn con rắn ngốc này đi. Như vậy cậu có thể lặn xuống dưới để tìm Phòng An Toàn khi không còn gì quấy nhiễu nữa. Nhưng mà dưới nước vẫn còn có vô số ác linh, trực tiếp lặn xuống không phải là cách hay, vẫn nên lợi dụng tên rắn ngốc vẫn luôn bơi quanh thuyền cậu này. Hứa Tri Ngôn hít sâu, đầu ngón tay vuốt ve chiếc nhẫn. Điều chỉnh nét mặt xong, cậu ngạc nhiên nói với mặt nước bên mạn thuyền: “Đẹp lắm, tôi rất thích.” Một giây sau, mặt nước gợn sóng lăn tăn. Những vòng sóng lan ra như thể đang đáp lại lời cậu. Nhìn thấy cái đuôi rắn đang quẫy loạn bên dưới thuyền, Hứa Tri Ngôn vừa giả mù vừa phiền não nói: “Tiếc quá, tôi vẫn còn 3 nhiệm vụ nữa, hy vọng có thể câu được một số nhiệm vụ nhánh đơn giản thôi.” Đây quả thật là lời khẩn cầu chân thật nhất lúc này của cậu đó! Cậu cũng không hiểu tại sao bản thân lại bị trò chơi chống đối, chọn đại nhiệm vụ cũng trúng mấy cái rác muốn chết. Nói xong, cậu cầm cần câu dự bị, ngay cả mồi cũng chưa móc lên, cứ như vậy mà vung cần. Khi lưỡi câu được thả xuống, dây câu chất lượng cao đã thực hiện màn cắt nước tuyệt vời và gần như chìm xuống nước ngay lập tức. Cá Dạ Quang vừa nãy còn đang đứng vững giờ lại bắt đầu nổi lên lội xuống trong làn nước, báo hiệu rằng đã có ‘cá’ cắn
Chương 70
Dịch+ edit+ beta: Nhi ~~~~ Hai đầu nhọn của thuyền trồi lên, thân thuyền bốc ra mùi mục nát rất nồng, xem ra đã bị ngâm ở dưới nước từ rất lâu rồi. Hứa Tri Ngôn đứng trên bờ nhìn chiếc thuyền, cậu cứ cảm thấy hướng phát triển của chuyện này đang dần bất thường. Nước trong hồ này luôn mang lại cho cậu cảm giác không tốt. Cộng thêm việc hiểu rất rõ vận may của bản thân cho nên cậu luôn né tránh việc tự mình đi vào trung tâm hồ. Nhưng kể từ lúc đến được khu vực hồ chứa Núi Hổ Phách này thì cho dù là nhiệm vụ của Cơ Thể Thối Rữa trước đó hay là nhiệm vụ sắp tới đây đều đưa ra gợi ý, nhắc nhở cậu phải xuống nước. Dường như nghĩ đến điều gì đó, Hứa Tri Ngôn nhìn đầu lâu bé trai rồi hỏi: “Nên treo đầu của em ở đâu đây?” Con thuyền này ngoài hai mũi nhọn ra thì chỉ có dây thừng. Đầu lâu bé trai trả lời: “Anh chỉ cần dùng dây thừng cột tóc của em lại là có thể treo em lên rồi.” Hứa Tri Ngôn gật đầu rồi lấy ra một sợi dây bện cỡ nhỏ trong balo đưa cho Giang Hòe Gia: “Làm một cái túi trùm cho cái đầu này đi.” Sợi dây treo trên thuyền không biết đã ngâm nước bao lâu rồi nữa, nếu lỡ đang đi nửa đường mà đứt dây, đầu lâu rơi xuống nước thì coi như cậu lật xe rồi đó. Hiển nhiên, Giang Hòe Gia cũng đã nghĩ đến loại tình huống này nên anh ta không có nhiều lời. Anh ta nhận lấy sợi dây rồi đến gần cái đầu để đo đạc kích thước, sau đó bắt đầu bện mũ trùm đầu cho nó. Đầu lâu bé trai không ngờ rằng đối phương lại thận trọng đến như vậy. Vài phút sau nó đã có được chiếc mũ trùm đầu với kích thước phù hợp, nó chui cả cái đầu vào túi trùm, da thịt trên mặt nó nhô ra như cái ấm nước kiểu cũ bị bọc trong túi lưới. Giang Hòe Gia còn tỉ mỉ đến mức tìm thêm một sợi dây thừng dài thắt nút chết trên đó rồi tìm thêm một khúc gỗ, trực tiếp làm luôn một cái lồng đèn đầu người. Hứa Tri Ngôn giơ một ngón cái lên với anh ta rồi cầm lấy chiếc lồng đèn đầu người này. Thấy bé trai trừng mắt không thể tin nổi, cậu còn giải thích thêm một chút. “Xin lỗi, uất ức cho em rồi, dù sao thì bây giờ anh là người sẽ ra giữa hồ để giúp đỡ em cho nên anh hy vọng trong lòng em cũng biết suy nghĩ một chút, hơn nữa, sau khi anh vớt xác lên thay em thì em nên thành thật mà đưa anh trở về…” Không sai! Hứa Tri Ngôn chính là lo lắng nếu như giải quyết luôn nhiệm vụ trên thuyền khi đến giữa hồ, thì có khi nào thằng nhóc này sẽ nhảy luôn xuống nước tìm thân thể hoặc là ném luôn cậu xuống nước hay không. Nghe xong, đầu lâu bé trai tỏ vẻ không có chuyện gì cả nhưng vẻ mặt của nó có chút mất tự nhiên, cứ như bị đoán trúng ý đồ vậy. Chỉ là Hứa Tri Ngôn chẳng buồn vạch trần nó, cậu ném trang bị câu cá lên thuyền, tay cầm đèn đầu người chuẩn bị lên thuyền. Trước khi xuất phát, Kim Thịnh nâng chó con lên nói: “Đem Tiểu Nhất theo đi, nếu như có chuyện gì xảy ra thì còn có thể quay về được.” “Không được!” Đầu lâu bé trai cự tuyệt ngay lập tức. “Đây là thuyền của em! Em không cho phép bất kì sinh vật nào khác ngoài con người này lên thuyền.” Giao diện nhiệm vụ của Hứa Tri Ngôn cũng kịp thời nhảy ra lời nhắc nhở mới. 【Nhắc nhở: Trong lúc làm nhiệm vụ nhánh, người chơi tuyệt đối không được từ chối bất cứ yêu cầu nào của đối tượng nhiệm vụ, bằng không sẽ bị phán định là nhiệm vụ thất bại.】 Xem xong, cậu vẫy tay với Kim Thịnh và Tiểu Nhất, ra hiệu rằng sẽ không sao đâu. Cậu đã chuẩn bị xong plan B với đống đạo cụ kê lặc có liên quan đến nước trong tay mình. Hơn nữa đầu người đã được buộc rất chắc chắn, chỉ cần không để nó ghép lại với thân thể khi được vớt lên thì có thể thuận lợi trở về. Nhưng mà hiện thực và lý tưởng luôn có sự khác biệt. Vào khoảnh khắc Hứa Tri Ngôn đặt chân lên thuyền thì Thủ Cốt trên tay phải liền truyền đến cảm giác ấm nóng. 【Nhiệm vụ bổ sung: Tìm Kiếm Phòmg An Toàn Trong Phó Bản】 【Tiến độ: 50%】 Thanh tiến độ nhiệm vụ luôn yên lặng bỗng vọt một phát lên 50%. Hứa Tri Ngôn chấn động, cậu rút chân lại như đang trốn chạy. Quả nhiên, sau khi cậu thu chân về thì thanh tiến độ trở về bằng 0%. “….” M.ẹ kiếp, Phòng An Toàn đang ở dưới hồ sao? Xem ra không thể không xuống nước rồi. Vài phút sau, con thuyền mục nát gần nửa chở cậu thanh niên tay cầm đèn đầu người xuất phát ra giữa hồ. Đã gần nửa đêm, những rặng cây xung quanh dường như đều đã đi ngủ cả. Chỉ còn sót lại tiếng chèo thuyền láng máng và tiếng mắng chửi lúc có lúc không của người chơi. Hứa Tri Ngôn treo một cái đèn led sạc điện lên đầu thuyền. Bóng đèn nhấp nháy tỏa ra ánh sáng. So với những chiếc thuyền đang bị lắc lư sóng sánh sắp bị đẩy xuống nước kia
Chương 69
Dịch+ edit+ beta: Nhi (tuyetnhi0753@gmail.com) ~~ Kim Thịnh trở về rất nhanh. Còn chưa đến hai tiếng đồng hồ mà cậu ta đã mang theo túi cá đầy ắp quay trở lại khu vực bờ hồ. Mặc dù việc ngồi trên vật phẩm hiếm- trực thăng chó đã thu hút được rất nhiều ánh nhìn vây xem của quần chúng nhưng cậu ta chấp nhận điều này rất tốt, dù sao thì cũng là chó của mình, không có gì phải xấu hổ cả. Những người chơi khác tuy rằng ngưỡng mộ cách thức câu cá phi hành an toàn này nhưng lại khó lòng bắt chước nên không có ai đâm đầu vào làm cả. Ngoài một túi cá ngon đang giãy đành đạch ra thì cậu ta còn câu được vật phẩm đặc thù đã được nhắc đến trong bảng nhiệm vụ ở vùng nước giữa hồ. Wattpad: tuyetnhi0753 Cân nhắc đến việc có lẽ nhiệm vụ nhánh sẽ đi kèm với nguy hiểm và thời gian đếm ngược cho nên Kim Thịnh chỉ mang theo ba món trở về, những thứ còn lại sẽ xử lý sau. Cậu ta bỏ túi lưới xuống rồi lấy ra ba vật phẩm ướt nhẹp và đặt chúng ở bãi đất trống cạnh đống lửa. Một hộp nhạc cũ nát với rong rêu bám đầy, một cái bát cũ đựng thức ăn cho chó có hình bánh quy dành cho chó ở trên, còn có một quả bóng đã bị trầy xước nặng. “Xem ra vận may của tôi cũng không tệ lắm.” Kim Thịnh gãi đầu, giọng nói nhẹ nhõm. “Những nhiệm vụ nhánh này xem ra đều là những nhiệm vụ thông thường, vừa rồi tôi nhìn thấy có người câu được một sợi dây thừng treo cổ ở giữa hồ, có vẻ là vì ngứa tay quá nên đã kích hoạt nhiệm vụ đặc thù ngay trên thuyền luôn, khiến cho anh ta suýt nữa bị quỷ quái siết chết.” *Tới đây hiểu sao KT chọn 3 món kia gòi hen, vì sẽ làm nhiệm vụ có liên quan đến vật phẩm nhận dc nên KT nghĩ lấy mấy cái này sẽ đỡ bị xu cà na hơn. Hứa Tri Ngôn nhướng mày nhìn ba vật phẩm đặc thù dưới đất. Chỉ cần chạm vào thì sẽ hiện ra lời nhắc nhở của hệ thống. 【Ting! Phát hiện vật phẩm đặc thù!】 【Xin hỏi người chơi có muốn tiếp nhận nhiệm vụ nhánh hay không?】 Cậu thở phào đồng thời cảm thấy vận may của Kim Thịnh quả thật rất tốt. Nhiệm vụ 4 Vật Trong Hồ vốn tồn tại như một nhiệm vụ chuyển tiếp để khởi động chương cuối của nhiệm vụ chủ tuyến, cái khó thật sự ở đây có lẽ là nằm ở nhiệm vụ 3 Trạng Thái Đói Khát. Cho nên nếu như có thể suôn sẻ mà vượt qua được nhiệm vụ này thì quả thật là không còn gì bằng. Mà ba vật trước mắt này nhìn sao cũng thấy chắc là có độ khó thấp nhất rồi. Ba người họ bắt đầu phân chia vật phẩm đặc thù. Là người chơi mang đặc tính của Hệ Động Vật nên Kim Thịnh đương nhiên được chia cho bát đựng thức ăn cho chó. Nhìn thấy Kim Thịnh sau khi nhận nhiệm vụ thì liền xuất hiện một linh hồn chó trong suốt, hơn nữa cả hai còn thuận lợi giao lưu với nhau, Hứa Tri Ngôn nhịn không được mà trầm trồ. “Rốt cuộc cần có loại vận may như thế nào thì mới vừa vặn có được vật phẩm tuyến nhánh phù hợp với năng lực của bản thân chứ…” Cậu không hiểu nhưng lại ngưỡng một ch.ết đi được. Sau khi nghe thấy lời này, Giang Hòe Gia cũng mang theo chút hâm mộ mà nói: “Đó là bởi vì Kim Thịnh sở hữu đặc tính Hệ Động Vật.” “Đặc tính?” Hứa Tri Ngôn không rõ lắm. Từ này cậu đã được nghe qua rất nhiều lần nhưng lại không xem trọng lắm, bởi vì thanh đặc tính của bản thân luôn trống rỗng nên cậu cho rằng thứ này không có tác dụng gì lớn. Thấy bộ dạng người mới hoàn toàn không biết gì của Hứa Tri Ngôn, anh ta nhìn xuống cái chân đã được băng bó của mình rồi nhịn văng tục vài câu, tựa người lên balo rồi giải thích. “Mỗi một người chơi đều sở hữu thanh đặc tính, nhưng không phải người chơi nào cũng sở hữu được đặc tính.” Thì ra trong lúc kết toán phó bản, một vài người chơi có biểu hiện xuất sắc và xuất hiện một số tính đặc trưng sẽ có cơ hội kích hoạt thuộc tính của bản thân, thuận lợi mở được thanh đặc tính. “Những người chơi thông thường được gọi là Tản Nhân. Bên trong phó bản có loại vũ khí nào thì sẽ xài loại vũ khí đó, cho cái gì thì sử dụng cái nấy, không có thì mua, mua không được thì thôi.” *Tản nhân: chỉ những người tầm thường không có gì đặc sắc hoặc là những người không có ích cho thế giới, cũng được dùng để chỉ những người nàn nhãn tự do tự tại. “Nhưng một khi người chơi đã sở hữu được đặc tính thì điều đó có nghĩa là họ đã có được phương hướng thăng cấp, phát triển chính xác.” Sau khi thanh đặc tính được mở khóa, không chỉ bảng điều khiển giao diện của người chơi sẽ được nâng cấp đến một mức độ nhất định, có được thêm kỹ năng mới, mà còn thể hiện được ưu thế một cách càng thêm rõ ràng hơn khi tiến vào phó bản làm nhiệm vụ về sau. Ví dụ như Kim Thịnh, sau khi sở hữu được đặc tính Hệ Động Vật thì ngoại trừ việc có thể điều khiển
Chương 68
Dịch+ edit+ beta: Nhi (tuyetnhi0753@gmail.com) ~~ Hứa Tri Ngôn đang thành thành thật thật ngồi vẽ vẽ viết viết trên quyển sổ để điều chỉnh lại phương án thiết kế mà không hề hay biết có một tên biến thái đang chờ đợi mình bên dưới mặt nước. Sau cùng Kim Thịnh cũng đã lấy lại được bình tĩnh, cậu ta gỡ bộ đồ phi hành trên người Tiểu Nhất xuống, đồng thời nói rõ tình hình mà mình nhìn thấy khi ở trên không. Quả thật ưu thế bay trên cao này có thể giúp cậu ta quan sát được nhiều thứ hơn so với đi bộ, cũng an toàn hơn nữa. “Mọi người đều đang làm thuyền, có một nhóm người muốn làm thuyền lớn nên đã hợp tác với nhau, chỉ có Giang Hòe Gia là đơn độc hành động một mình, tôi cho rằng là vì anh ta biết bản thân đã đắc tội với người ta nên sợ liên lụy đến người khác.” Cậu ta nói ra suy đoán của mình. Trước mắt, nhiệm vụ lần này không bắt người chơi phải chia trận doanh, nhiệm vụ của tất cả mọi người đều giống nhau. “Nhưng không phải tất cả đều là khung cảnh hòa hợp như vậy.” Kim Thịnh cảm thấy buồn lòng khi nghĩ đến việc mà mình đã nhìn thấy từ trên cao, ở một khu vực thoáng đãng hơn. “Có người chơi đã trở thành ‘mồi câu’.” Cảm giác đói khát khi đêm đến quá mức khủng bố, người chơi bắt buộc phải nghĩ ra cách để tìm được thức ăn, nhiều người trong số đó đã đói đến đỏ mắt và xảy ra xung đột thân thể. “Dựa theo vết máu thì sự việc chắc là xảy ra vào lúc sáng sớm, có người đã bị giết ở gần con đập lớn, hiện giờ người đó đã bị lóc hết thịt đến nỗi chỉ còn lại xương trắng.” Kim Thịnh thở dài. Phía ngoài con đập là vách đá, từ độ cao cheo leo nhìn xuống có thể thấy rõ khung cảnh hữu tình ở phía xa xa. Nhưng mà cảnh tượng xương cốt máu me đó thật sự quá mức ghê sợ. Máu của người chơi đã ch.ết đã dụ được lũ cá bơi đến, điều này cũng đã khiến cho những người chơi khác xung quanh đó biết được chỉ có dùng máu và thịt người làm mồi câu thì mới có thể câu được cá ngon để duy trì sinh mệnh. Cá ăn người, người lại ăn cá. Một vòng tuần hoàn lạ kỳ cứ như vậy mà xuất hiện. Nhưng cho dù người chơi có cảm thấy bất mãn thì cũng chỉ có hai sự lựa chọn đó là ăn cá hoặc ch.ết đi. *Bất mãn: Động từ: phản ứng bằng thái độ bất hợp tác hoặc thờ ơ do không được thoả mãn điều gì đó. Tính từ: (tâm trạng, thái độ) không bằng lòng do không được thoả mãn điều gì đó mà tự nghĩ là mình đáng được hưởng. “Tôi thấy nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như thế này thì e rằng bộ xương kia cũng sẽ bị ném xuống nước để làm mồi cho cá mà thôi.” Nói xong, Kim Thịnh xoa xoa đầu chó của Tiểu Nhất với tâm trạng phức tạp. Sau khi nghe xong toàn bộ quá trình, Hứa Tri Ngôn gật đầu, vẻ mặt không thể hiện cảm xúc gì. Phó bản câu cá này xác thực nguy hiểm hơn cậu tưởng tượng rất nhiều, ngoại trừ đám quái vật ù ù cạc cạc bên dưới hồ ra thì hiện tại những người chơi trên bờ cũng đang duy trì sự cân bằng bấp bênh. Khi những người chơi làm ra được thuyền bắt cá vừa to vừa chắc chắn mà không có đủ giá trị vũ lực để bảo vệ tác phẩm của bản thân thì chuyện cướp đoạt sớm muộn cũng sẽ xảy ra. Wattpad: @tuyetnhi0753 Càng không cần phải nói đến cái thiết lập muốn câu cá ở ven bờ thì phải sử dụng thịt người làm mồi câu. Gi.ết những người khác để bản thân được sống. Dường như đã có cái cớ cho những hành vi mất đi lý trí này và mọi chuyện sẽ dần tệ hơn. Nhưng mà hiện giờ Hứa Tri Ngôn còn có việc quan trọng hơn cần phải làm. Cậu huơ huơ quyển sổ trên tay rồi nói với Kim Thịnh: “Tay nghề của chúng ta không được tốt cho lắm, dựa theo tay nghề may vá của tôi thì cậu cùng lắm chỉ bay được 30 phút ở trên không.” Nhớ lại lúc mình bay lên liền nghe thấy tiếng chỉ may đứt đoạn, Kim Thịnh gật đầu liên tục. “Tôi nghĩ nếu như cậu chịu ngồi lên đó thì sẽ bay được lâu hơn.” Cậu ta chân thành kiến nghị. Tay chân Hứa Tri Ngôn thon gầy, cho dù là về mặt diện tích cơ thể hay là cân nặng thì đều phù hợp để ngồi lên vị trí phi hành đó. Hứa Tri Ngôn nghĩ cũng không nghĩ mà cự tuyệt luôn. “Thứ nhất, tôi sợ chó.” “Thứ hai, ngồi lên nhìn ngu lắm.” Đại khái là vì hai người đã quá quen thuộc với nhau rồi nên cậu cũng chẳng buồn kiếm cớ. Kim Thịnh khờ người tại chỗ, phòng phát sóng cười nghiêng ngả. 【Khuyển Sư: ???】 【Hahahahahaha sao Tiểu Bách Vạn lại như vậy chứ! Thì ra cậu ta cũng biết ngồi lên thứ đó nhìn ngu lắm sao?】 【Chẳng những biết mà còn biết rất rõ nữa kìa.】 【Hahahhaha cười ch.ết mất, lúc trước tôi luôn cho rằng Tiểu Bách Vạn tuy đẹp trai nhưng lại không có mắt thẩm mỹ, nhưng giờ thì xem đi, đâu có phải như vậy!】 *Ý là HTN biết đẹp biết xấu nhưng vẫn cố tình làm vậy. 【Đồng ý với lầu trên!
Chương 67
Dịch+ edit+ beta: Nhi (tuyetnhi0753@gmail.com)~~ Sắc trời hửng sáng. Khu vực hồ chứa Núi Hổ Phách cũng dần tỉnh giấc theo ánh bình minh ló dạng. Bọn họ đã lục soát được rất nhiều trang bị từ trên người đám bạn câu. Tuy rằng không có chuẩn bị sẵn một chiếc thuyền để phóng thẳng xuống nước, nhưng mà đi câu ở nơi rừng núi này thì những vật liệu dã ngoại cần thiết như dây thừng thì lại không thiếu. Song, thật đáng tiếc, Hứa Tri Ngôn và Kim Thịnh chẳng phải là loại người có tay nghề gì. Cả hai bận rộn cả một đêm, tuy đã thu thập đủ số lượng gỗ cần thiết, thậm chí còn dùng vật sắt nhọn gọt bằng hơn phân nửa, nhưng bọn họ lại mắc phải một vấn đề không lớn không nhỏ trong khâu lắp ráp–– buộc không chắc. Tuốt gỗ suốt cả đêm khiến cả người Hứa Tri Ngôn gần như tê dại. Kim Thịnh cũng vậy, hơn nữa cậu ta không thể thức đêm mà không chịu ảnh hưởng gì được như Hứa Tri Ngôn, thức trắng cả hai đêm liền khiến cho bước chân cậu ta bay bổng, hai mắt mơ hồ. *HTN có thuốc uống mất ngủ, KT thì hông “Cái bè gỗ này của chúng ta có thể xuống nước được không ta?” Hứa Tri Ngôn bán tín bán nghi nhìn kiệt tác cả đêm qua của họ, giọng điệu thấp thỏm. “Chắc, chắc là được?” Kim Thịnh xoa mắt, chỉ cảm thấy đầu nặng chân bay. Nhìn thấy đồng đội như vậy, Hứa Tri Ngôn rất lo lắng rằng cậu ta sẽ lăn đùng ra chế.t, nên sau khi sắp làm xong thuyền thì nhanh chóng đuổi cậu ta đi ngủ. Kim Thịnh ngáp ngáp gật đầu, cậu ta biểu thị bản thân sẽ đi uống một bình thuốc khôi phục tinh thần lực và thể lực, ăn một chút đồ rồi chợp mắt một lát, khoảng một tiếng đồng hồ thì sẽ ổn thôi. Vậy là cả hai buông bỏ công việc trong tay, lần nữa chọn một nơi ẩn náu nhóm một mồi lửa, nướng hai con cá để ăn sáng. Có lẽ là vì không được nêm nếm gia vị cho nên con cá nhìn rất tươi ngon này sau khi được nướng lên thì trông rất giống nguyên liệu hắc ám, vừa đắng vừa chát, y như bị khét vậy. Cộng thêm không có bị gia tăng Trạng Thái Đói Khát như đêm qua, nên bữa sáng này cả hai đã trải qua vô cùng cay đắng. Lại qua thêm một lúc, Kim Thịnh đi nghỉ ngơi, Hứa Tri Ngôn thì đi kiểm tra lại các nút thắt không được buộc chặt trên thuyền để đảm bảo bản thân đã buộc chặt hết mức có thể. Cuối cùng thì cũng ráp xong bè gỗ rồi. Dường như ngay lúc Hứa Tri Ngôn vừa kết thúc công việc thì phòng phát sóng cũng bắt đầu nhộn nhịp đặt cược. 【10 tích phân! Tôi đặt chiếc thuyền này không chèo ra được đến trung tâm hồ!】 【Tôi đoán vừa chạm nước là cái thuyền này chìm luôn.】 【Hahaha! Tôi cược 20 tích phân cậu ta không dám leo lên chiếc thuyền này!】 【Hahahahahahha đ.ụ, tôi thật sự đánh giá cao chiếc bè này.】 【Khá lắm! Mấy người hãy nhìn mấy cái khe hở lỏng lẻo này đi!】 【Hahahahaha nhìn mấy cái nút thắt nè, tôi cảm thấy Tiểu Bách Vạn đã cộng hết điểm kỹ năng cho cái miệng của mình rồi, hai tay của cậu ta chỉ để trưng mà thôi ahahhahaha】 【Yo yo yo! Nhìn kìa nhìn kìa! Cậu ta sắp cho cái thứ đồ chơi đó xuống nước rồi!】 【Tay không cần nữa thì hãy quyên góp cho những người cần nó.】 【Không được, tôi không xong rồi, các người nhìn biểu cảm của Tiểu Bách Vạn kìa hahahahahhahaha.】 【Cậu ta đem bè gỗ phóng sinh kìa! Tự tin thật á.】 【Lầu trên, bè gỗ cái gì, Tiểu Bách Vạn chỉ đang phóng sinh mấy khúc gỗ mà cậu ta đã cực khổ xử lý tối hôm qua mà thôi.】 Ở chính giữa màn hình phát sóng, Hứa Tri Ngôn đang nhìn về phía hồ chứa, cậu ngơ ngác đứng đó, trên tay vẫn đang cầm một sợi dây neo dùng để buộc bè không để nó trôi đi. Mà thành quả cực khổ cả đêm qua ở nửa đầu kia của sợi dây đang chia năm xẻ bảy trong làn nước. Do có những thanh gỗ đan chéo không được sắp xếp theo thứ tự, cộng thêm dây thừng không được buộc chặt nên sau khi nút thắt đầu tiên bị bung ra thì những nút khác cũng nghe theo mà bung ra toàn bộ. Chỉ vỏn vẹn vài phút thì chiếc bè gỗ này chỉ còn lại 7, 8 khúc gỗ sau lần xuống nước đầu tiên. Hứa Tri Ngôn thẩn thờ nhìn theo, cậu đếm sơ một lượt, vẻ mặt nghiêm trọng. Chậc, mấy khúc gỗ chạy mất kia đều là do cậu buộc! Sau khi đảm bảo mấy khúc gỗ không còn rơi ra thêm thì cậu buộc dây neo sang một bên, chờ đồng đội ngủ dậy. Bọn họ vẫn còn hai con cá lừa được từ chỗ Giang Hòe Gia vào tối hôm qua, dựa theo sự gia tăng của Trạng Thái Đói Khát thì ban ngày họ cần câu thêm khoảng 10 con cá thì mới đảm bảo được ban đêm sẽ không bị đói khát làm hư đầu óc. Đây là lần đầu tiên Hứa Tri Ngôn phát hiện hóa ra trò chơi rách này lại khó đến như vậy. https://www.wattpad.com/user/tuyetnhi0753 Cậu còn tưởng rằng chỉ cần vượt ải, giải đáp bí ẩn là được, không ngờ rằng loại phó bản sinh tồn này vậy mà lại thật sự cần năng lực vận động tay chân đến mức này. Hứa
Chương 66
Dịch+ edit+ beta: Nhi (tuyetnhi0753@gmail.com) ~~ Đêm tối tĩnh mịch, vạn vật an giấc. Nhưng đám người câu đêm ở hồ chứa Núi Hổ Phách lại chẳng thể nào chìm vào giấc ngủ. Hứa Tri Ngôn cùng Kim Thịnh đi theo Tiểu Nhất đến phía đối diện, nơi cách xa khu vực bờ hồ một quãng. Trên đường đi đã có không ít người chơi bởi vì không câu được cá cũng như không tìm được thứ gì khác để ăn mà rơi vào cơn đói cực độ, có những cuộc tranh cãi, ẩu đả tanh mùi m.áu đã và đang diễn ra. Vẫn may, hai người bọn họ tốt xấu gì cũng đã chia nhau một con cá, tuy ăn không no nhưng cũng không thê thảm đến nỗi như vậy. Càng đi Hứa Tri Ngôn càng cảm thấy tò mò. Rốt cuộc là ai lại mạnh đến như vậy, vẫn có thể tìm được thức ăn trong cái thiết lập hố cha này của trò chơi? Diện tích hồ chứa chỉ có nhiêu đó, vốn không có người chơi nào tiến vào khu vực trung tâm hồ cho đến tận bây giờ, vậy thì chỉ có một khả năng duy nhất đó chính là người chơi này đã tìm được mồi câu thích hợp. “Đây mới là người được trời chọn.” Hứa Tri Ngôn đưa ra lời bình. Ước chừng đi đến bờ hồ đối diện với khu lều trại của mình thì bọn họ mới đến được chỗ ở của vị khí vận chi tử này. *đứa con của vận may Trại của đối phương được dựng khá tốt. Kim Thịnh ước tính sơ bộ rằng nơi này ít nhất phải tốt hơn cái ổ chó sơ sài của họ đến 200 lần. Đều là vị trí lưng dựa cây lớn, nhưng cây đại thụ của người được trời chọn lại giống như từng bị sét đánh qua, chỉ còn sót lại một nửa, nửa còn lại vừa hay vây quanh mặt đất xung quanh tạo thành một vòng tròn, đống lửa trại thì ở chính giữa, cho dù là về mặt thị giác hay về tính thực dụng đều đem lại cho người ta cảm giác thoải mái. Bên trong chiếc thùng vỡ cạnh lửa trại có vô số que tre. Xét theo vết tích trên đó, có thể thấy người này hẳn là đã ăn rất nhiều cá. Ở chỗ gần bờ hồ, có một người đàn ông mặc tây trang, tóc vuốt ngược ra sau đang ngồi trên một chiếc ghế xếp, mặt nhìn về phía hồ nước, không nhìn rõ khuôn mặt phía chính diện. Cạnh anh ta có cắm vài chiếc cần câu, thùng đựng cá không ngừng có nước văng ra, cho thấy bên trong đang chứa rất nhiều cá. Hai người họ không dám tiếp tục tiến lên phía trước mà chui rúc trong bóng cây to lớn. Dù sao thì đây cũng là địa bàn của người ta, trước khi nhiệm vụ chủ tuyến đề cập đến tình huống của người khác thì phần lớn người chơi đều sẽ duy trì khoảng cách với nhau để tránh tiêu hao nội bộ, dẫn đến nhiệm vụ thất bại đồng thời khiến cho người ta tìm ra được sơ hở. Ngay lúc Kim Thịnh đang tặc lưỡi ngạc nhiên thì cậu ta cảm thấy cánh tay mình bị đồng đội vỗ vỗ hai phát. https://www.wattpad.com/user/tuyetnhi0753 Hứa Tri Ngôn ra hiệu cho Kim Thịnh nhìn sang mảng tối bên bờ hồ. Cách người đàn ông không xa, có một người đang nằm sát bờ hồ không biết là còn sống hay đã ch.ết. Bọn họ không phân biệt được đây là xác ch.ết hay là người sống bị ngất xỉu. Nhưng họ không phải chờ lâu. Dường như người đàn ông kia đã sử dụng hết mồi câu. Hai người núp sau thân cây trừng to mắt nhìn người đàn ông tóc vuốt sau đầu đi đến bên cạnh ‘người’ đang nằm, cầm con dao nhỏ cắt một khối thịt trên ‘người’ đó rồi xẻ thành từng miếng nhỏ móc lên móc câu trống rỗng. Được rồi, bây giờ có thể xác định được thứ đang nằm kia là một cái xác. Hứa Tri Ngôn sờ cằm, đột nhiên tỉnh ngộ. Thì ra bí quyết muốn câu được cá ở ven bờ chính là sử dụng thịt người để làm mồi câu? Đám Cá Mỹ Vị ở khu vực trung tâm hồ sẽ bị mùi máu lan tỏa trong nước thu hút mà bơi đến khu vực ven bờ. Đây quả là một người tàn nhẫn, cậu nghĩ. Sau khi nhìn rõ khuôn mặt người đàn ông khi anh ta xoay mặt qua, Kim Thịnh liền kéo tay Hứa Tri Ngôn rút lui trước. Hai người lén la lén lút kéo dài khoảng cách với đối phương. Sau khi xác nhận nơi đây an toàn để nói chuyện thì Kim Thịnh liền lắc đầu nói với Hứa Tri Ngôn: “Người này tên là Giang Hòe Gia, chúng ta vẫn nên rút lui đi, tiếp cận anh ta không an toàn đâu, có khi còn bị liên lụy nữa.” “Không an toàn? Có thể không an toàn đến mức nào?” Hứa Tri Ngôn nheo mắt, cậu cảm thấy tuy nhìn người đàn ông kia có vẻ tàn nhẫn nhưng thực tế chắc là một người có nội tâm mềm mỏng, khu trại này được bố trí khá là ấm áp và tiện nghi, cậu còn nhìn thấy nửa tấm thảm rơm đang được bện dở. Ngoài việc cắt xẻ xác ch.ết có chút mâu thuẫn ra thì hình như chẳng có vấn đề gì lớn lao cho lắm? Hứa Tri Ngôn đánh giá người này khá ổn trong lần gặp đầu tiên. Nhất là ở độ tuổi này mà vẫn thành thật đổi cá lấy rắn với một con chó thì hẳn là một người có tâm địa lương thiện! Kim Thịnh
Chương 65
Dịch+ edit+ beta: Nhi (tuyetnhi0753@gmail.com) ~~ Lửa trại sơ sài nơi khu trại soi sáng một mảng khu vực ven bờ hồ. Cần câu với chất lượng thượng thừa bị sức lực của vật nặng dưới nước kéo động, uốn cong đến cực điểm, phảng phất như một giây sau sẽ bị bẻ gãy vậy. Cái đầu người trương phồng không biết đã bị ngâm trong nước bao lâu đang mắc trên lưỡi câu, phá nước trồi lên, quá trình này để lại những giọt nước li ti rơi trên mặt hồ. Sắc mặt của Hứa Tri Ngôn có phần nghiêm trọng, ngay cả Kim Thịnh cũng nhìn cái đầu người không chớp mắt. “Bịch!” Đầu người đã được kéo lên bờ. Mùi thối rữa như có như không lan ra từ nơi đặt cái đầu, đôi mắt nhắm chặt của nó bị ngâm đến phồng lên trông như mắt cá vàng. Vùng da ở những nơi khác thì nhăn nhúm, xám xịt, kèm theo đó là những vết thi ban không hiện rõ cho lắm, nhìn như sắp bong ra khỏi đầu người vậy. *(*) Thi ban (尸斑) còn được gọi là hoen tử thi trong pháp y. Đó là những điểm hoặc mảng sắc tố xuất hiện sau khi chết, do sau khi chết máu không đông và dần dần đọng lại ở những vùng thấp của tử thi. Huyết sắc tố (Hemoglobin) ngấm vào trong các tổ chức ở những nơi ấy, lúc đầu thì chỉ tạo thành những điểm có màu hồng, sau đó tạo thành những mảng có màu tím nhạt rồi tím sẫm. Ðiều đáng lưu ý là những nơi bị tỳ, đè ép thì không xuất hiện hoen (thắt lưng, nịt vú…). Hoen xuất hiện 2 giờ sau chết, trong thời gian đầu nếu thay đổi tư thế của tử thi thì vết hoen cũng thay đổi. Trên 10 – 12 giờ sau chết, các vết hoen cố định, mặc dù tử thi thay đổi, nhưng vết hoen không thay đổi theo. Ngoài ra hoen tử thi còn có một vài đặc tính nữa ta cần chú ý:Hoen tử thi xuất hiện sớm và có màu tím sẫm trong các trường hợp chết ngạt. Hoen màu hồng nhạt khi chết trong chất lỏng. Hoen màu đỏ tươi (màu cánh sen) khi trúng độc oxide carbon (CO), axid xyanhydric (HCN) và muối của nó (ngộ độc sắn) và trúng độc thuốc ngủ Bacbituric.Nguồn: chippohome. Tất cả những điều này đều báo hiệu cho thấy nó thật sự đã ch.ết từ rất lâu rồi. Hai người đối mắt nhìn nhau. Hứa Tri Ngôn bịt mũi, cậu lên tiếng trước: “Cái thứ này có thể ăn được không?” Nghe thấy câu hỏi giật gân này, Kim Thịnh chẳng những không cảm thấy có gì sai mà còn tỉ mỉ suy xét thêm một lúc. “…Tôi nghĩ nếu là con người thì sẽ không ăn thứ này đâu.” Dường như bởi vì đã đói đến đỏ mắt rồi, nên vừa dứt lời thì cậu ta lại chêm thêm một câu: “Giá như chúng ta không phải là con người là tốt biết bao.” Hứa Tri Ngôn cũng gật đầu theo, giống như rất tán thành lối suy nghĩ này. Quả thật, lúc này hai người họ đã rất đói rồi. Dường như kể từ khi mặt trời xuống núi thì tác dụng của Trạng Thái Đói Khát đã gia tăng gấp bội, nó không ngừng gặm nhấm tư duy của họ. Mọi người đang xem livestream đều không ngờ rằng khẩu vị của hai người họ lại nặng đến vậy. 【Ọe– – Chỉ nhìn thôi là tôi đã mắc ói rồi, sao họ lại có thể nghĩ xem có ăn được hay không chứ?】 【Có lẽ là do Trạng Thái Đói Khát đó, cái trạng thái đó khủng khiếp lắm.】 【Người chưa từng trải qua sẽ không hiểu đâu, nó khiến chúng ta đói đến mức muốn moi thịt trên người mình ra để ăn luôn.】 【Hóa ra đây chính là chỗ khó của phó bản này! Sơ suất quá!】 【Phó bản 3 sao mà đã có loại Trạng Thái Đói Khát nghiêm trọng như này sao? Tôi tưởng chỉ có phó bản 5 sao mới có thôi…】 【Cùng suy nghĩ với lầu trên, tôi chỉ từng thấy qua trạng thái này ở phó bản 5 sao, còn ngỡ đây chỉ là phiên bản cấp thấp của nó, ai mà ngờ.】 【Chậc chậc, cái phó bản này chắc là muốn chơi ch.ết đám người chơi đợt này rồi.】 【Xem ra mấy người chơi trong phó bản cũng không ngờ đến việc này đâu, tôi cảm thấy trạng thái này sẽ trở nên nghiêm trọng hơn khi đêm đến còn ban ngày thì đỡ hơn, hy vọng đến cuối cùng sẽ không phải nhìn thấy cảnh tượng người ăn người.】 【Đệc.h! Đ.ù m.á! Mấy người mau xem kìa!】 【Xem con m.ẹ m.ày?】 【Cái đầu! Nó chuyển động rồi!】 【????】 Chính giữa màn hình, tại nơi bờ hồ được ánh lửa soi rọi, mí mắt của cái đầu thối rửa đang động đậy… “Là do tôi đói đến hoa mắt rồi sao?” Kim Thịnh khó lòng tin được mà nói. Cậu ta bịt mũi, ngồi xổm xuống quan sát cái đầu mục rữa đang cố gắng mở mắt kia. Hứa Tri Ngôn xoay xoay cổ, cậu cũng cảm thấy trạng thái hiện giờ của bản thân không ổn, giống như đói bụng quá mức khiến đầu óc cứng ngắc không nghĩ được gì. Một giây sau, giao diện trò chơi hiện ra. 【Quái vật: Cơ Thể Thối Rữa ( Đầu Lâu) 】 【Cấp độ: Trung cấp 】 【Tính uy hiếp: Trung cấp 】 【Ghi chú: Sau khi xác ch.ết bị ngâm trong nước và mục rữa, thì linh hồn của chủ nhân cơ thể cứ cư trú trên đó không cách nào rời đi đã biến thành ác linh, có ác ý cực lớn đối với con người.
Chương 64
Dịch+ edit+ beta: Nhi (tuyetnhi0753@gmail.com) ~~ Hứa Tri Ngôn trong lòng vui vẻ thỏa mãn khi nghĩ rằng bản thân đã giải quyết được phiền phức to lớn nhất. Không ngờ rằng nước ở hồ chứa Núi Hổ Phách lại có thể xoa dịu được ác linh, vậy thì chắc tám phần con Rắn Đuôi To đó cũng phải chịu chung số phận với bọn kia rồi, haha xuống đó ngâm một hồi để gột rửa tâm hồn thì cũng tốt mà! Cậu xua tay giải thích với Kim Thịnh và Tiểu Nhất đang ngơ ngác nhìn mình. “Vừa xử lý xong một tên biến thái, giờ thì không sao rồi.” M.ẹ nó, thật không biết là loại biến thái nào lại có thể phát tình với người chỉ mới gặp mặt ngay ngày đầu tiên cơ chứ! Tuy đôi lúc hay có những phát ngôn kinh người nhưng Kim Thịnh lại không phải là một người nhiều chuyện, thấy đồng đội không muốn nói tiếp thì cậu ta kéo chú chó lại xoa đầu nó một lát rồi dắt Hứa Tri Ngôn đi đến khu trại mà bản thân đã chuẩn bị trước. Vừa đi cậu ta vừa kinh sợ mà kể lại nhiệm vụ tiên quyết của mình. “Hình như nhiệm vụ tiên quyết lần này đều sắp xếp sẵn cho mỗi một người chơi một thân phận mới và ác linh quấn thân.” Nói đến đây, vẻ mặt của cậu ta trở nên cực kỳ đau khổ. Nghe xong Hứa Tri Ngôn mới biết, hóa ra không phải người chơi nào cũng gặp phải ác linh nợ tình. Thiết lập của Kim Thịnh trong phó bản này là một đại hiếu tử gi.ết cha gi.ết mẹ, số lượng ác linh trong khu trại cũng gấp đôi người chơi khác, người ta thì 3 bạn câu 3 ác linh cộng thêm 1 ác linh của người chơi, còn cậu ta thì 3 bạn câu 6 ác linh rồi lại cộng thêm 2 ác linh chuyên thuộc của người chơi. *Đại hiếu tử: ở đây mang ý châm biếm, nghĩa đen là đứa con rất hiếu thảo 8 ác linh, tăng số lượng nhưng không tăng giá. Nhìn thấy mặt nạ đau khổ của đồng đội mình, Hứa Tri Ngôn đột nhiên cảm thấy dường như bản thân cậu đã không còn là người thảm nhất nữa! Ít ra thì ác linh mà trò chơi gán cho cậu hình như đầu óc không được tốt cho lắm, nói mấy câu là đã lừa được rồi, cậu căn bản không sợ cho lắm. Người xem trong phòng phát sóng tươi cười hả hê khi thấy đám người chơi bi thảm đang trao đổi thông tin với nhau. 【Hahahahaha, m.á nó! Thì ra con quỷ nhìn không ra hình dạng gì tối hôm qua là ác linh trong phòng phát sóng của Kim Thịnh, tôi quét mắt một cái là lướt qua luôn rồi.】 【Hahahahaha quả thật quỷ trong phòng cậu ta được nhân đôi siêu cấp luôn.】 【Hiếu xuất cường đại!】*Có hiếu quá trời quá đất, khiến người ta mắc cười, trong tình huống này là dùng để trêu ghẹo, cười cợt. 【Nhưng mà nhìn đại hiếu tử vẫn còn ổn lắm, tôi cảm thấy hai con ác linh đó đã thủ hạ lưu tình lắm rồi.】 【Những ác linh lần này hình như đều được hệ thống lựa chọn ngẫu nhiên. Một người trong cặp cha mẹ của cậu ta là con quỷ có chất nhờn nhầy nhụa, người còn lại thì mình cá đầu quái vật.】 【??? Tôi không có qua phòng đó xem, nhưng nghe miêu tả thấy buồn nôn quá!】 【Còn tốt chán, tôi còn thấy có ác linh được thiết lập là bạn học, kết quả người chơi kia chờ đến là một con hùng quái cao 3 mét…】*hùnh quái là quái vật gấu 【Cho nên có ai biết ác linh của Tiểu Bách Vạn là thứ gì không? Cậu ta không vào mộng yểm nên chúng ta chẳng nhìn thấy được gì cả!】 【Không biết nữa, lạ lắm, chắc là một tên già siêu mạnh háo sắc nhưng lại không được thông minh cho lắm hahahahaha, dù sao thì hệ thống cũng hay chơi cậu ta mà.】 Có được chút thời gian rảnh, Hứa Tri Ngôn nhấn mở màn hình, vừa đi vừa kiểm tra thông tin nhiệm vụ. 【Nhiệm vụ chủ tuyến [Thượng]: Tham Gia Hoạt Động Câu Đêm Tại Hồ Chứa】 【Nhiệm vụ 1: Cùng Hướng Dẫn Viên Địa Phương Đi Đến Hồ Chứa Núi Hổ Phách】 【Tiến độ: 100%】 【Nhiệm vụ 2: Giải Quyết Oán Linh Quấn Thân】 【Tiến độ: 100%】 Tốt lắm! Đã thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến. Điều bất mãn duy nhất ở đây chính là đã làm xong nhiệm vụ chủ tuyến rồi, mà một cọng lông hệ thống cũng không chịu cho. Chậc, keo kiệt vãi! Vẫn may là còn có nhiệm vụ nhánh mà cậu ngoài ý muốn tìm được. 【Nhiệm vụ nhánh: Những Linh Hồn Đau Khổ】 【Tiến độ: 100%】 【Phần thưởng nhiệm vụ: Mồi Câu Đặc Thù (chờ nhận thưởng) 】 Nhấn nhận thưởng, một chiếc hộp mồi câu bằng sắt liền xuất hiện trong tay Hứa Tri Ngôn. Cậu len lén mở ra một khe hở nhỏ rồi nhìn vào, việc này khiến cậu thiếu chút nữa nôn luôn tại chỗ, cậu nhanh chóng đậy chiếc hộp lại. Thấy đồng đội hiếu kỳ, Hứa Tri Ngôn cảm thấy không thể chỉ để cho bản thân thân mình cảm thấy ghê tởm được, cậu đưa chiếc hộp qua cho Kim Thịnh. Kim Thịnh mở hộp ra, cho dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần từ trước, nhưng sắc mặt vẫn không tránh khỏi có chút khó coi. Bên trong hộp cơm sắt này có hơn phân nửa là mồi câu sống, cầm lên khá nặng tay, bên trong chứa một loại sinh vật nhìn tương tự như Rươi Biển, cơ
