Subscribe Now

Edit Template

Subscribe Now

Edit Template

Chương 76: Hay là Tôi Chia Cho Cậu Một Dị Quái

Dịch+ edit+ beta: Nhi (tuyetnhi0753@gmail.com)

 

Wattpad: tuyetnhi0753

 

WP: inkheart.icu

 

Ins: @tuyetnhi0753

 

***Vì tui đã tạo wordpress nên chắc chắn sẽ có những chương tui khóa pass nhé. Nói trước để đỡ bỡ ngỡ á hihi

 

🫶 Sao trên wattpad và nhấn thích trên word để ủng hộ mình nhé

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

 

Ân Tu nhất thời trầm mặc, cậu nhìn quanh căn phòng đã bị gặm cắn tứ tung, ngay cả lớp vữa trát tường cũng không còn được bao nhiêu, hoàn toàn có thể nhìn ra đây là khu vực của Phàm Ăn.

 

Nhưng nghe được câu đói bụng từ miệng Lê Mặc thì cũng quá là trẻ con rồi đó.

 

“Chỉ là đói bụng thôi sao? Không cần ăn mấy thứ đặc biệt gì à? “Ân Tu chẳng tin được Bạo Nộ có thể xúi giục khiến người ta mất khống chế giết người, mà Phàm Ăn thì chỉ đơn thuần là đói bụng như vậy thôi.

 

Mu bàn tay nhô lên một con mắt, nhìn Ân Tu: “Cậu còn muốn ăn cái gì? ”

 

Ân Tư ngẫm nghĩ theo logic của phó bản: “Nghĩ như thế nào thì tác dụng phụ của một Phàm Ăn như anh thì chắc là sẽ khiến tôi mất kiểm soát mà đi ăn thịt người, đúng chứ? ”

 

Mu bàn tay im lặng một hồi, sau đó truyền đến giọng nói nghiêm chỉnh của Lê Mặc: “Con người không thể ăn thịt nhau đâu, cậu là người, sao lại có ý nghĩ đi ăn thịt đồng loại cơ chứ, tôi không hề có ý định bảo cậu đi ăn thịt người, mà cậu đã tự đề xuất trước luôn rồi. ”

 

Ân Tu cảm thấy thiết lập của các phó bản thông thường đều là như vậy, chẳng qua là do Lê Mặc quá khác biệt, không bị phó bản trói buộc, cho nên hầu như cũng chẳng gây ra tác dụng phụ gì cho Ân Tu.

 

“Ừm… thôi vậy. “Câu nói có hơi khựng lại của Ân Tu thể hiện rõ sự thất vọng.

 

Lê Mặc nhìn cậu, không nói gì.

 

Tiếp đến Ân Tu lại nói: “Không ăn người, vậy ăn dị quái thì sao? Anh thấy sao nào? ”

 

Lê Mặc đáp lại một cách chuẩn mực: “Không đủ cho chúng ta ăn đâu. ”

 

Anh ta muốn ăn, Ân Tu cũng muốn, phó bản chỉ có chút xíu dị quái, vậy chẳng phải sẽ đánh nhau giành ăn hay sao?

 

“Ò. “Giọng điệu của Ân Tu vẫn chất chứa nhiều mất mát lắm.

 

Cậu dời tầm mắt khỏi ô cửa sổ, không tiếp tục nhìn Diệp Thiên Huyền nữa, dù sao thì anh ta cũng đang lăn lộn tốt lắm, thế là cậu xoay người tiếp tục đi, chuẩn bị nhanh chóng lấy lại đao của mình.

 

Lê Mặc nổi lên trên mu bàn tay của Ân Tu và nhìn cậu, qua một lúc thì nhẹ nhàng thốt ra một câu: “Tuy tôi không phải là con người, nhưng tôi nắm rõ những hành vi nên có của một con người, tôi sẽ không để cho cậu phải có quá nhiều hành động phi nhân loại. ”

 

Có thể Lê Mặc đang muốn nói với cậu rằng anh ta sẽ không thêm thắt nhiều tác dụng phụ cho cậu, nhưng Ân Tu nghe mà cảm thấy Lê Mặc đang ám chỉ bản thân mình không giống một con người.

 

“Biết rồi. “Ân Tu làu bàu lướt qua, không ngờ rằng bản thân lại có ngày bị một sinh vật không phải người dạy cách làm người.

 

●●“一笔带过” (yī bǐ dài guò) là một thành ngữ tiếng Trung, nghĩa đen là “dùng một nét bút lướt qua”, nghĩa bóng là:

Lướt qua, nói sơ qua, không đi sâu vào chi tiết.

Thường dùng khi ai đó cố tình hoặc vô tình bỏ qua một chi tiết quan trọng, chỉ nói cho có, không muốn nhắc tới nhiều.●●

 

Vừa rồi các tầng lầu đã đảo lộn, hoán đổi, Ân Tu tiến lên một đoạn, chỉ cần mở cánh cửa tiếp theo của đoạn hành lang thì sẽ ra khỏi khu vực của Phàm Ăn, ngẫu nhiên đi đến một tầng bất kì.

 

Lần này khá là may mắn, cửa vừa mở, thì phía sau chính là một đoạn cầu thang, có thể hiển thị các tầng khi đi lên hay xuống, điều này rất có lợi đối với Ân Tu.

 

Cậu trước hết đi xuống dọc theo đoạn cầu thang, tiến vào tầng lầu có đánh số 4.

 

Ở một khúc hành lang nhỏ dưới cầu thang, có vài người nằm vắt ngang vắt dọc trên sàn nhà, tất cả đều mềm oặt, không có chút sức lực nào.

 

Trong đó có người chơi, có NPC do dị quái ngụy trang thành, bọn họ đều đang ngáp dài ngồi dựa lên các bên tường, không có bất cứ phản ứng dư thừa nào đối với sự xuất hiện của Ân Tu, nhìn cũng lười cả nhìn, trái ngược lại, thì chủ một sạp hàng nhỏ ở đầu cầu thang thì lại đang cười híp mắt nhìn Ân Tu.

 

“Anh bạn nhỏ, bói một quẻ không? ”

 

Ân Tu lạnh nhạt liếc nhìn, phó bản này còn có cái nghề này nữa hả?

 

Chủ sạp hàng che chắn kín mít từ trên xuống dưới bắt gặp ánh mắt của Ân Tu, liền cười khẽ: “Biết được trước tương lai, thì có thể chấm dứt một số chuyện rắc rối, biết trước mệnh khổ chi bằng bỏ cuộc từ sớm, đối với cuộc đời cậu mà nói cũng là một sự giải thoát. ”

 

Ân Tu giẫm lên đám người nằm la liệt trên sàn, nhấc chân chuẩn bị xuống lầu, thì người chủ sạp đó lại nói thêm một câu: “Không xem bói thì cũng có thể mua tin tức, chỉ cần là tin tức mà cậu muốn biết trong phó bản, thì tôi đều có thể nói cho cậu biết. ”

 

Bước chân khựng lại, Ân Tu quay đầu, ngồi ngay ngắn trước sạp hàng: “Tôi muốn biết tầng 5 là đi lên hay đi xuống? ”

 

Chủ sạp mỉm cười: “Thấy cậu cũng đẹp trai, nên lấy rẻ chút, tin đầu tiên, chỉ thu của cậu 300. ”

 

Ân Tu trầm mặc, tài sản phó bản của cậu vừa vặn còn tầm 330, nếu mà chịu giá, thì chỉ còn lại 31 mà thôi.

 

Nhưng mà bây giờ lấy lại đao là chuyện thiết yếu, cứ kéo dài, thì khi các tầng lầu đảo lộn lần nữa thì sẽ rất khó mà tìm được.

 

Ân Tu nghiến răng gật đầu: “300 thì 300. ”

 

Chủ sạp tươi cười, từ trong đống thẻ bài trước mặt rút ra một lá, sau đó thong thả nói: “Thứ mà cậu muốn tìm nằm ở tầng 5, khu vực của Tham Lam, bây giờ cậu đi xuống từ tầng này là sẽ đến. ”

 

“Gần như vậy? “Ân Tu quay đầu nhìn về phía đầu cầu thang bên cạnh, vừa nãy cậu vừa tính đi xuống dưới đó xem thử luôn.

 

“Đúng thế, chính là gần như vậy, đôi khi duyên phận cũng gần như vậy đấy. “Chủ sạp mỉm cười nói lời sâu xa: “Còn muốn hỏi gì nữa không? Tôi có thể căn cứ theo vấn đề mà cậu hỏi để định giá, đôi lúc cũng rẻ đến không ngờ đó nha. ”

 

Ân Tu nghĩ nghĩ đến tài sản 31 kia của bản thân, hỏi thử chắc cũng không sao,  thế là liền đưa hai đôi còng trên tay mình lên: “Làm sao mà mở cái màu trắng đây? ”

 

Chủ sạp cúi đầu tiến lại gần tay của Ân Tu, ánh mắt sắc sảo quét lên khuôn mặt Ân Tu, giọng nói dưới lớp áo choàng càng thêm ẩn ý, ý cười cũng mất hẳn trong lời nói: “Sao cái còng này lại ở trên tay cậu? ”

 

“Đừng hỏi. “Ân Tu sâu lắng nhìn ông ta: “Có trả lời được hay không? ”

 

“Được, có gì mà không được chứ. “Chủ sạp khẽ hừ, rồi chìa tay ra với Ân Tu: “Một trăm vạn/ một triệu (1.000.000). ”

 

●●Lưu ý đây là đổi từ chữ ra số, không đổi từ tiền trung sang việt, ko bắt bẻ nhe, thanks.●●

 

Một triệu cho một thông tin, đám dị quái trong phó bản này còn biết ăn cướp hơn đám thổ phỉ ở ngoài nữa.

 

Ân Tu trừng mắt nhìn chủ sạp, chủ sạp cũng lạnh nhạt trừng lại cậu, hiển nhiên là thái độ của chủ sạp đã trở nên xấu đi sau khi nhìn thấy cái còng tay màu trắng kia, ước chừng dị quái trong phó bản đều biết đến cái thứ này.

 

Ân Tu không dừng lại lâu, cậu chợt đứng lên, lịch sự đẩy ghế trở về vị trí cũ: “Ông chờ đấy, chút nữa tôi sẽ quay lại. ”

 

Chủ sạp lạnh giọng: “Tài sản phó bản của cậu chỉ có 31, cậu có chắc lát nữa quay về thì bản thân sẽ có 1 triệu không? ”

 

Khóe môi Ân Tu cong nhẹ, đứng ở đầu cầu thang âm u nhìn chủ sạp: “Lát nữa tôi có thể không có 1 triệu, nhưng tôi sẽ có thứ khác khiến phải ông mở miệng mà không cần đến 1 triệu. ”

 

Chủ sạp bỗng rùng mình, Ân Tu thì đã xoay người đi xuống tầng 5.

 

Khi người ta muốn làm thổ phỉ để cướp của cậu, thì cậu nhất định phải cướp trở lại, để nói cho đối phương biết ai mới là kẻ cướp ở đây, chỉ có điều bây giờ cậu phải đi lấy lại vũ khí của mình trước thì mới có thể làm cái chức thổ phỉ này được.

 

“Cậu… cậu đợi đã, hay là… tôi tính rẻ cho cậu một chút? “Chủ sạp chột dạ đứng ở đầu cầu thang hét lên, thử níu kéo Ân Tu, nhưng cái người đó vừa bước xuống bậc thang thì đã không thèm quay đầu lại.

 

“Chọc đến người đeo còng trắng… mình không có bị gì đó chứ… “Chủ sạp run lập cập, nhưng kẻ đeo còng tay trắng thì đều phải đồng loạt xử lý như kẻ phạm trọng tội, không bán tin tức, không mua bán đạo cụ, thậm chí nhìn thấy thì còn phải ra tay tập kích ngay,… Đây đều là quy củ do Trưởng Giám Ngục đặt ra, không tuân theo thì đâu có được.

 

“Àiz,… hay là mình đổi chỗ khác bày sạp vậy, tầng 4 5 gần nhau như vậy, lát nữa chắc chắn sẽ quay trở lại tìm mình. “Chủ sạp lẩm bẩm rồi vội vã xoay người, chuẩn bị trở về thu dọn sạp hàng.

 

Vừa quay đầu, thì liền nhìn thấy một người đàn ông kì quặc mặc bộ vest đen đang nghiêm trang ngồi trên cái ghế của gã, mỉm cười nghi hoặc nhìn gã: “Một triệu? “

InkDi

Writer & Blogger

Considered an invitation do introduced sufficient understood instrument it. Of decisively friendship in as collecting at. No affixed be husband ye females brother garrets proceed. Least child who seven happy yet balls young. Discovery sweetness principle discourse shameless bed one excellent. Sentiments of surrounded friendship dispatched connection is he.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

About Me

Melody Schaefer-Delacruz

Founder & Editor

As a passionate explorer of the intersection between technology, art, and the natural world, I’ve embarked on a journey to unravel the fascinating connections that weave our world together. In my digital haven, you’ll find a blend of insights into cutting-edge technology, the mesmerizing realms of artificial intelligence, the expressive beauty of art.

Popular Articles

  • All Posts
  • Category 1
  • Category 2
  • Category 3
  • Category 4
  • Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn
  • Sau Khi Giết Xuyên Phó Bản Tôi Nuôi Đại Tà Thần Dưỡng Lão
  • Sổ Tay Chăn Nuôi Quái Vật

Instagram Feed

Edit Template
As a passionate explorer of the intersection between technology, art, and the natural world, I’ve embarked on a journey to unravel the fascinating connections.
You have been successfully Subscribed! Ops! Something went wrong, please try again.

Quick Links

Home

Features

Terms & Conditions

Privacy Policy

Contact

Recent Posts

  • All Posts
  • Category 1
  • Category 2
  • Category 3
  • Category 4
  • Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn
  • Sau Khi Giết Xuyên Phó Bản Tôi Nuôi Đại Tà Thần Dưỡng Lão
  • Sổ Tay Chăn Nuôi Quái Vật

Contact Us

© 2024 Created with Royal Elementor Addons

As a passionate explorer of the intersection between technology, art, and the natural world, I’ve embarked on a journey to unravel the fascinating connections.
You have been successfully Subscribed! Ops! Something went wrong, please try again.

Quick Links

Home

Features

Terms & Conditions

Privacy Policy

Contact

Recent Posts

  • All Posts
  • Category 1
  • Category 2
  • Category 3
  • Category 4
  • Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn
  • Sau Khi Giết Xuyên Phó Bản Tôi Nuôi Đại Tà Thần Dưỡng Lão
  • Sổ Tay Chăn Nuôi Quái Vật

Contact Us

© 2024 Created with Royal Elementor Addons