Subscribe Now

Edit Template

Subscribe Now

Edit Template

Dịch+ edit+ beta: Nhi (tuyetnhi0753@gmail.com)

 

~~

 

“Em thơm lắm.”

 

“Tuy rằng tôi không nhớ được gì cả.”

 

“Nhưng tôi muốn đ.ụ em.”

 

Sau khi nghe xong 3 câu nói ngắn gọn, Hứa Tri Ngôn dường như ch.ết nghẹn.

 

Suy xét trong giây lát, cậu có hơi nghi hoặc nghiêng đầu nhìn đối phương để xác định lại vấn đề.

 

“Anh nói gì?”

 

“Tôi nói tôi muốn đ.ụ em.”

 

Ác linh Bán Thân Xà trả lời rất nhanh mà không cần suy nghĩ chút nào, nó lặp lại lần nữa câu nói cuối cùng.

 

“……”

 

Thật sự không thể nào hiểu được!

 

Tại sao ác linh chỉ mới gặp lần đầu này lại có thể thốt ra lời nói thô bỉ đến như vậy!

 

Sau khi nắm chắc được ý đồ của đối phương, tuy Hứa Tri Ngôn vẫn còn hơi sửng sốt nhưng cậu đã rất nhanh điều chỉnh lại cảm xúc của mình, cậu lạnh mặt mắng nhiếc trò chơi rác rưởi này 800 lần trong đầu.

 

Cậu không có lập tức đáp lại mà nhanh chóng thoát khỏi vòng tròn bao quanh của Bán Thân Xà, rồi gọi ra giao diện hệ thống.

 

【Nhiệm vụ bổ sung: Truy tìm Phòng An Toàn trong phó bản】

 

【Tiến độ: ??】

 

Xem xong, cậu thở phào.

 

Thanh tiến độ vẫn chưa soát được gì, vậy thì có lẽ mức độ nguy hiểm của ác linh đòi nợ tình này cũng không cao cho lắm, dễ xử lý thôi.

 

Nghĩ đến thiết lập ác linh chỉ có thể hóa thành mộng yểm, Hứa Tri Ngôn cúi đầu, cậu có vẻ vừa xấu hổ vừa rầu rỉ, nỉ non nói: “Nhưng mà, nhưng mà tôi đâu có chạm vào anh được.”

 

Nếu không phải trong những trường hợp có điều kiện nhất định, thì con người và linh thể không thể nào tiếp xúc với nhau được.

*Linh thể: vật thể/ cơ thể tồn tại dưới dạng linh hồn.

 

Lời nói mang theo ẩn ý ám chỉ này khiến cho ác linh Bán Thân Xà cảm thấy hưng phấn.

 

Phần lớn đuôi rắn to lớn của nó đều quấn quanh ngoài lều, nhưng lúc này đây cả thân rắn của nó dường như chỉ muốn siết lấy cậu thanh niên xinh đẹp trước mặt.

 

Nhưng chiều không gian bọn họ đang ở khác nhau nên nó không thể nào chạm vào đối phương được.

 

“Không sao đâu.”

 

“Em là con người, em rồi cũng sẽ đi ngủ…”

 

Chỉ khi con người đi ngủ thì nó mới có thể hóa thành mộng yểm.

 

Như nghĩ đến điều gì đó, sự đắc chí trong mắt nó mạnh hơn trước nhiều. Nó luôn cảm thấy mọi chuyện có chút mất tự nhiên nhưng lại thú vị hơn trước nhiều.

 

Hứa Tri Ngôn chính là đang chờ câu nói này!

 

Nếu Rắn Đuôi To này chỉ có thể hóa thành mộng yểm khi cậu ngủ thì mọi việc lại dễ dàng hơn rồi!

 

Bên trong ba chiếc lều bên ngoài kia hiện đang tiến hành các hành vi báo thù tàn nhẫn, cậu ở trong đây mà còn nghe được tiếng la hét thất thanh của họ.

 

Khi cậu đặt cược đã đặt hạng mục không gi.ết quá ba quái vật, cậu sẽ không dễ dàng lãng phí ba danh ngạch đó ở đây, nếu lát nữa ba nữ quỷ kia qua đây gi.ết cậu thì ba danh ngạch sẽ hao nhanh lắm.

 

Hiện tại nếu có thể lợi dụng ác linh trước mặt này thì tốt không gì bằng.

 

Sau khi tính toán xong xuôi, cậu vốn định thử bày ra vẻ mặt vừa e thẹn vừa xấu hổ nhưng thử một hồi lại thấy độ khó quá cao, vậy là cậu liền cúi đầu càng thấp hơn.

 

“Đương nhiên là được rồi.” Cậu thở dài nói.

 

“Nhưng nơi này nguy hiểm quá rồi, nếu như anh nguyện ý giúp tôi, vậy thì chờ lúc tôi ngủ, anh cứ hóa thành mộng yểm…”

 

“Rồi anh muốn đ.ụ thế nào thì đ.ụ thế đó.”

 

Âm thanh trong miệng càng lúc càng nhỏ, Hứa Tri Ngôn đang cố nhịn hết sức,  cậu sợ càng nói lớn thì cậu càng nhịn cười không nổi.

 

Thuốc Mất Ngủ có thể giúp cho người ta thức cả tuần không cần ngủ.

 

Cậu đã uống 1 lọ rồi, còn 7 lọ nữa đó!

 

Đây lại chẳng phải là phó bản mạt thế cầu sinh, dựa theo độ dài của cốt truyện chính mà phó bản kéo thể kéo dài nửa tháng hoặc 1 tuần, nhưng tóm lại không thể quá 1 tháng.

 

Bất quá khoảng thời gian này cậu sẽ không ngủ, để cho con Rắn Đuôi To ti.nh tr.ùng thượng não kia đi đ.ụ mấy hốc cây đi!

*Rắn đuôi to là nick name HTN đặt trong mấy chương này

 

Lời hồi đáp thô bạo khiến cho Bán Thân Xà triệt để hưng phấn.

 

Ở một góc mà Hứa Tri Ngôn không thể thấy bên ngoài lều, cái đuôi to của nó đang lắc lư điên cuồng.

 

Trong phòng phát sóng, người xem đang nói năng lộn xộn, óc heo quá tải, sau khi phản ứng lại được thì lại vui vẻ cười khúc khích.

 

【A? Á? Ý?】

 

【Muốn thao thế nào thì thao thế đó? Thao này là thao mà tôi đang nghĩ đến à?】

*Từ đồng âm bên Trung rất nhiều nhưng mặt chữ và nghĩa sẽ khác, đồng âm ở đây là âm cao, người bình luận muốn nhấn mạnh xem có hiểu đúng là từ cao đó với đúng nghĩa đó không, nên chỗ này giữ nguyên từ thao nhé, vì ng ta đang thắc mắc khi nghe cao mà ko bik đúng nghĩa ko. Do mấy ní hay thấy cao hay đc dịch thô là thao, do câu nghi vấn ko rõ ràng nên tui sẽ dịch đúng y xì để truyền tải đúng thông điệp của 1 câu. Tui giải thích để ko ai vào chỉnh bảo QT, tui bik tui có dặn nhiều nhưng vẫn sẽ có người bắt bẻ và chủ yếu tui muốn cho mấy ní biết thêm về ngôn ngữ thôi.

 

【Tôi nhìn thấy đầu ngón tay Tiểu Bách Vạn đang gõ trên mặt đất thì tôi liền biết cậu ta sắp gây chuyện nữa rồi, nhưng tôi không ngờ rằng lần này cậu ta không gây rắc rối gì mà lại đang bán nhan sắc!】

 

【Bọn họ cũng quá hài hòa rồi đó!】

 

【Đúng đó hahahahahahahaha, mấy người khác đều đang chạy gần ch.ết! Thứ được phân phối cho mỗi một người chơi đều là ác linh quái vật! Có người vì không thể vũ khí để đối phó với linh thể mà không thể không nhập mộng đánh quái, độ khó tăng cao, thảm không thể tả.】

*Nhập mộng là ngủ rồi đi vào giấc mơ.

 

【Ác linh này đang nói gì vậy? Ai biết ngôn ngữ môi không? Dịch cho tôi với!】

*Ngôn ngữ môi: nhìn khẩu hình ko cần nghe tiếng mà phán đoán xem người ta nói gì.

 

【Môi cái đầu cậu! Chúng ta có Nước Mắt Rắn đâu, làm sao mà nhìn thấy!】

 

【Tôi đoán mò một chút, Tiểu Bách Vạn đang bán sắc để dỗ dành ác linh,.. nhưng mà cũng không đúng, ác linh này bộ không biết Tiểu Bách Vạn có thể không ngủ hay sao?】

 

【Chắc là không biết đâu hahahahahahaha!】

 

【Cười ch.ết, má ơi! Tôi cũng vừa nhận ra thôi! Cậu ta đang lừa ác linh này hahahahahahahaha, phân phát tro cốt của người ta còn lừa người ta!】

 

【Hahahaahahahahahahaha ác linh này thảm quá đi!】

 

Thời gian sử dụng của Nước Mắt Rắn đã hết rồi, vì để kiểm nghiệm năng lực của ác linh Bán Thân Xà, Hứa Tri Ngôn nhỏ thêm một lần nữa.

 

Lúc này, cuộc báo thù bên ngoài ba chiếc lều kia đã kết thúc, mùi máu nhàn nhạt từ bên trong bay ra.

 

Hứa Tri Ngôn mở khóa lều đi ra ngoài, lần nữa ngồi bên đống lửa trại.

 

Sau khi ba nữ quỷ kia xuất hiện, cậu không những không lo lắng mà còn tiện tay ném vài khúc gỗ vào trong đống lửa.

 

Lửa cháy bập bùng.

 

Cho đến bây giờ, Hứa Tri Ngôn mới có thể nhìn rõ toàn diện hình thể của ac linh Bán Thân Xà, thì ra vừa rồi lúc ở trong lều đối phương dường như đã cuộn tròn cả người lại nếu không e là sẽ bị rơi ra ngoài.

 

Hiện tại đã không còn hạn chế về mặt địa hình, Bán Thân Xà chỉ cần dùng tư thế thoải mái nhất đứng sau lưng cậu thôi mà đã có thể cao hơn 2m mấy, trên cái đuôi to kia có đầy vảy sắc bén, cho dù đang ở trạng thái linh thể nhưng vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh cường hãn của đối phương qua thị giác.

 

Cậu dời tầm mắt, nhặt que cời lửa bên cạnh lên chỉ vào 3 nữ quỷ trước mặt, lo lắng hỏi: “Có ba nữ quỷ lận đó, anh thật sự có thể đánh bại họ sao? Anh có được không đó?”

 

*que cời lửa là que chọt chọt mấy cây củi trong đống lửa

 

Có thể đánh đến lưỡng bại câu thương hay không vậy?

 

*Lưỡng bại câu thương: ý là hai bên đều thua và tổn thất do tranh chấp, rốt cuộc chẳng ai được lợi. Nó còn chỉ thái độ liều mạng, không màng đến bản thân, miễn sao kéo được đối thủ đi cùng mình, “Trạng chết, Chúa cũng băng hà”. Ý HTN là ước hai bên này đánh nhau bầm dập hết cho cậu đc khỏe.

 

Nhưng hiển nhiên là Bán Thân Xà không hề nghĩ như vậy.

 

Nó khẽ cười, cúi thấp người xuống, ghé lại gần tai Hứa Tri Ngôn rồi phô trương nói: “Em là đang sỉ nhục tôi sao?”

 

“……”

 

Tay cầm que cời lửa của Hứa Tri Ngôn thoáng dừng, cậu nhịn không được mà lén trợn mắt.

 

Con rắn ngốc này vậy mà còn làm màu hơn cả cậu nữa!

 

Sớm biết như vậy cậu đã đem tro cốt của anh ta pha sữa hết cho rồi!

 

*Dưới góc nhìn và văn của tác giả bán thân xà nửa người nửa rắn, nửa hồn thể không phân biệt được là gì nên văn dùng nó( hiện tại là vậy), còn HTN thì nhìn ra đc là người đàn ông nên xưng anh. Xưng hô thay đổi theo góc nhìn, sự việc, các trường hợp khác nhau xưng hô sẽ khác nhau.

 

Tuy nhiên, bởi vì đối phương quá tự tin nên Hứa Tri Ngôn đành âm thầm thêm dấu chấm hỏi trên phương án lừa người ta.

 

Nghĩ đến việc mấy ác linh này cũng chỉ là đến báo thù, cậu do dự nói: “Trước tiên, đừng gi.ết bọn nó.”

 

Đám nữ quỷ này không bị làm mờ ký ức như Bán Thân Xà.

 

Hận thù quá mức khiến bọn chúng không thể duy trì được lý trí, chỉ là theo bản năng mà đi tìm người duy nhất vẫn còn sống sót tại hiện trường.

 

~~~~

 

Dịch+ edit+ beta: Nhi (tuyetnhi0753@gmail.com)

 

~~

 

Nói xong, Hứa Tri Ngôn cười khổ, thở dài: “Ở phó bản trước ngay cả việc leo lên mấy tầng lầu để trở về phòng ký túc mà tôi còn thở không ra hơi, không phải phế vật vô dụng thì là gì.”

 

Chỗ này chỉ cách đống lửa trại bên phía Giang Hòe Gia có vài bước chân.

 

Thấy vẻ mặt đối phương tràn đầy sự nghi hoặc, Hứa Tri Ngôn lắc đầu, chậm rãi đi về phía đống lửa rồi ngồi xuống, cậu không ngồi trên chiếc ghế đã được bày sẵn mà ngồi trên mặt đất, đầu cậu cúi thấp ngay cả bờ vai cũng co ro lại, giống như đang nghĩ đến chuyện đau lòng nào đó.

 

“Anh cho rằng tôi muốn tiến vào trò chơi này hay sao?” Đôi mắt cậu vô thần, nhìn chằm chằm vào đống lửa, giọng điệu dần dần trở nên phẫn nộ.

 

“Nếu không phải… nếu không phải cái tên đó dùng người nhà ép buộc..”

 

Hứa Tri Ngôn ngửa cổ, nhắm mắt đầy đau khổ như đã chuẩn bị đủ tâm lý để giải bày tất cả mọi chuyện.

 

“Trước khi tiến vào trò chơi thì tôi đã biết rõ nơi này có đầy rẫy lũ quái vật, chế.t chóc và sự tuyệt vọng, nhưng mà tôi không còn lựa chọn nào khác, tôi chỉ có thể đi vào phó bản, nếu tôi không vào đây thì tôi thật sự không dám tưởng tượng đến người nhà của tôi sẽ gặp phải chuyện gì.”

 

Ánh lửa ấm áp ôm lấy cậu thanh niên.

 

Lúc này đây, trông cậu cực kỳ gầy yếu.

 

“Anh nói đúng lắm, tôi chính là phế vật.” Hứa Tri Ngôn lặp lại lời nói của Giang Hòe Gia thêm một lần nữa.

 

“Nhưng tôi cũng muốn được sống mà…”

 

“Chẳng lẽ phế vật thì không có quyền được sống sót hay sao?”

 

Sau khi cậu mở mắt ra thì hai người kia mới phát hiện khóe mắt của đối phương đã ửng đỏ.

 

“1 triệu tích phân, tôi bắt buộc phải lấy được NO.1, nếu không tôi không dám tưởng tượng ra hắn, hắn… hắn sẽ làm ra chuyện tàn bạo nào với người nhà của mình.”

 

Cậu thanh niên co người lại ôm lấy đầu gối của mình như đang chìm vào những hồi ức tuyệt vọng.

 

Hứa Tri Ngôn không mở miệng nữa.

 

Không có ai lên tiếng, khu vực lửa trại trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng củi cháy lách tách.

 

Giang Hòe Gia sửng sốt.

 

Biểu cảm của anh ta chuyển từ khinh thường sang kinh ngạc, cuối cùng là phiền muộn.

 

Đúng vậy! Cái tên Hứa Tri Ngôn này nói đúng.

 

Con m.ẹ nó người bình thường ai lại tiến vào trò chơi khi đã biết trước bên trong có nguy hiểm cơ chứ? Không bị bắt ép thì thằng nào lại vào? Đầu óc có bệnh đâu mà vào!

 

Cho dù miệng lưỡi có độc địa đến đâu thì anh ta cũng phải công nhận rằng cậu trai đang ngồi bên lửa trại có vẻ ngoài nổi bật hơn rất nhiều so với khi phát sóng trực tiếp. Vết hằn đỏ trên mặt không hề làm tổn hại đến vẻ đẹp trai của cậu mà còn khiến người ta tăng thêm vài phần thương xót.

 

Sắc đẹp vốn là nguồn tài nguyên hiếm có, có thể vứt một người xinh đẹp như vậy vào trò chơi, thì chắc vị đại lão sau lưng cậu cũng chẳng phải kẻ biết thương hoa tiếc ngọc gì…

 

Giang Hòe Gia đã não bổ được rất nhiều thứ trong thời gian ít ỏi.

 

Bởi vì một số chuyện riêng mà anh ta có khúc mắc với mấy tên đại lão trên top bảng xếp hạng, luôn cho rằng đám người đó không phải thứ tốt lành gì, bây giờ biết được quá khứ của Hứa Tri Ngôn, anh ta càng cảm thấy đây quả thật là chuyện mà đám khốn nạn đó có thể làm ra!

 

Liếc mắt sang Kim Thịnh, Giang Hòe Gia phát hiện đối phương cũng đang sửng sốt như mình, không giống như đang giả bộ.

 

… Xem ra, đây là lần đầu tiên Hứa Tri Ngôn nói ra chuyện này với người ngoài.

 

Lúc này, Giang Hòe Gia có chút đứng ngồi không yên.

 

Trời ơi, anh ta đã làm cái gì vậy?

 

Anh ta vừa đâm thêm một nhát lên con người đang gánh chịu khổ đau đó, còn xé rách vết thương lòng của người ta, khiến cho con người yếu ớt này phải giải bày nổi lòng ở nơi m.áu me đầm đìa này.

 

“… Tôi thật đáng ch.ết mà.”

 

Giang Hòe Gia nói.

 

Anh ta vô cùng hối hận vì hành động mỏ hỗn vừa rồi.

 

Phòng phát sóng trực tiếp cũng tràn đầy sự phẫn nộ y như cảnh tượng trong khu vực hồ chứa.

 

【Đ.ù má? Cái gì cơ?!】

 

【Choáng váng cả lò nhà tôi luôn! Thì ra Tiểu Bách Vạn là bị ép buộc sao?】

 

【Đúng rồi! Vừa vào phó bản thì đã mang theo 1 triệu tích phân cá cược, bây giờ nghĩ lại, nếu như không phải bị người khác bắt ép thì người bình thường làm sao lại có thể tiến vào phó bản?】

 

【Huhuhuhuhu Tiểu Bách Vạn của tôi thảm quá huhuhuhu】

 

【Khụ, mấy anh em lầu trên, có khi nào đây cũng là đang lừa Giang Hòe Gia hay không?】https://www.wattpad.com/user/tuyetnhi0753

 

【Tôi cảm thấy không giống! Mắt cậu ta thật sự đỏ lên rồi kìa! Lầu trên có thể nào có chút lòng đồng cảm được hay không?】

 

【Chủ yếu là lý do đưa ra quá hợp lý, vừa bắt đầu thì đã cảm thấy cậu ta không thích hợp với trò chơi này rồi, yếu quá, thể năng cũng không tốt.】

 

Một số người chơi có cấp độ cao, cũng như những người chơi xếp hàng top trên bảng xếp hạng đang xây dựng Công Hội lại bắt đầu suy nghĩ đến chuyện khác.

 

【Loại người này không nên dùng thủ đoạn chèn ép để áp bức.】

 

【Nếu như vị đại lão Nặc Danh đó chịu từ bỏ thứ mà mình yêu thích thì tôi nguyện ra giá 10 triệu.】

 

【Tôi cảm thấy 10 triệu thì khó đó, nếu như Tiểu Bách Vạn là người của tôi thì tôi sẽ không bán với cái giá này đâu, đương nhiên, nếu anh trai Nặc Danh đồng ý thì tôi nguyện trả giá cao hơn.】

 

【Ê ê ê, tôi cảm thấy cứ trực tiếp cầm tiền mà đưa cho Tiểu Bách Vạn, dù gì bây giờ vẫn chưa có hợp đồng Công Hội…】

 

【Đại lão Nặc Danh có ở đây không? Ra nói vài câu đi, tôi biết anh chắc chắn đang ở đây.】

 

【[Nặc Danh] ….】

 

Vậy mà, vị đại lão Nặc Danh trong lời đồn chỉ để lại mấy dấu chấm lửng, không nói thêm gì giữa tiếng kêu gọi của quần chúng.

 

Bên phía khu trại ấm cúng ở khu vực hồ chứa Núi Hổ Phách.

 

Hứa Tri Ngôn tựa như chợt tỉnh táo lại sau khi nghe thấy lời nói của Giang Hòe Gia, cậu cúi đầu lau lau khóe mắt, sau đó quay đầu lại cười ngượng ngùng.

 

“Xin lỗi, không cẩn thận mà nghĩ đến mấy chuyện không tốt đẹp gì…”

 

Cậu nghiêng nghiêng ngả ngả đứng dậy giải thích: “Chắc là đói quá nên đầu óc không được tỉnh táo, anh cứ xem như tôi chưa nói gì cả, thật sự đã làm phiền anh rồi.”

 

Hứa Tri Ngôn phủi bụi trên quần áo mình, thở dài một hơi rồi liếc mắt ra hiệu cho Kim Thịnh rời đi.

 

Nhận được ánh mắt của đồng đội trong cơn kinh ngạc, Kim Thịnh chau mày nói: “Chúng ta cứ như vậy mà trở về à? Có khi sẽ đói ch.ết đó?”

 

“Đối với tôi mà nói, ch.ết có lẽ cũng là một sự giải thoát.” Hứa Tri Ngôn đưa lưng về phía ánh lửa, nhỏ giọng cảm thán, giọng nói của cậu nhẹ nhõm cứ như đã sớm xem nhẹ chuyện sinh tử.

 

Ngay trong lúc này, Giang Hòe Gia vừa rồi vẫn luôn trầm mặc đột nhiên cất vũ khí, lạnh mặt đi đến ven bờ, xách cái thùng đầy cá đến đưa cho Hứa Tri Ngôn.

 

“Cái này cậu đem đi đi.”

 

“Cho dù cuộc sống không được như ý thì cũng không thể ch.ết một cách như vậy được.”

 

Nói xong, anh ta nhét cái thùng vào tay cậu thanh niên còn đang ngơ ngác, rồi quay đầu đi, phất tay với hai người họ.

 

“Hai người mau cút đi, chỗ này của tôi lắm chuyện, đừng đến tìm tôi, tránh bị liên lụy.”

 

Giống như muốn bù đắp cái gì đó, Giang Hòe Gia mất tự nhiên mà bổ sung thêm: “Cậu thông minh lắm, không phải phế vật, đừng tự coi thường bản thân.”

 

“Cảm ơn, anh quả thật là một người tốt.”

 

Hứa Tri Ngôn thành khẩn nói, rồi nhanh chóng xách theo thùng cá, dắt theo đồng đội, một rắn, một chó, biến mất không còn tung tích.

 

……

 

Hai người đã đi rất nhanh trên đường trở về.

 

Kim Thịnh cầm lấy thùng cá nặng trịch, khó nhịn được mà hỏi: “Cậu lừa anh ta như vậy không sợ bị anh ta nhận ra rồi truy sát cả bọn hay sao?”

 

“Sao cậu biết được là tôi đang lừa anh ta?”

 

Hứa Tri Ngôn hiếu kỳ.

 

“Đù? Cậu nhìn ra được à? Tôi cảm thấy vừa rồi bản thân đã phát huy vượt mức bình thường luôn, chắc là mọi người trong phòng phát sóng đang khóc lóc cho tôi rồi đó, không ngờ rằng vẫn là cậu hiểu rõ tôi.”

 

Cậu tự chấm cho màn biểu diễn vừa rồi của mình 90 điểm, quả thật đói khát có thể kích phát tiềm năng của loài người ở mức độ nào đó.

 

“Ừm, bởi vì khi đi đến cạnh lửa trại cậu đã nhìn vào thùng cá của anh ta đầu tiên, chắc là để xác định xem bên trong có cá hay không rồi mới bắt đầu diễn.” Kim Thịnh giải thích.

 

“……” Hứa Tri Ngôn không ngờ rằng sơ hở hóa ra lại ở chỗ này.

 

Năng lực quan sát của Kim Thịnh vẫn mạnh như ngày nào.

 

Bên trong phòng phát sóng, quần chúng bị lừa khóc đang ngao ngao kêu gào.

 

【Huhuhuhu tên lừa gạt này】

 

【Là do nước mắt của tôi không đáng tiền hay sao huhuhu! Cái tên Bách Vạn thối tha này huhuhu!】

 

【Phụt–– Tôi muốn biết đại lão Nặc Danh xem xong đoạn vừa rồi sẽ có cảm nghĩ gì hahahahahaha】

 

【Chắc là sẽ sốc lắm hahahahaha!】

 

【Chẳng trách để lại toàn là dấu chấm, chắc là cũng kinh ngạc y chang chúng ta!】

 

Hứa Tri Ngôn và Kim Thịnh không có đem cá về khu trại..

 

Hai người tìm một vị trí cách xa khu vực cắm trại xuôi theo hướng gió, nhóm một ngọn lửa nhỏ rồi nhanh chóng nướng vài con cá để lấp đầy cái bụng đói.

 

Nghĩ đến việc chỉ có thể câu được cá và vật phẩm đặc thù ở khu vực trung tâm hồ thì việc làm thuyền chỉ là vấn đề thời gian.

 

“Chặt cây? Làm thuyền?”

 

“Ok, làm luôn bây giờ, làm xong sớm thì xuống nước sớm.”

 

Hai người ăn nhịp với nhau, nói làm là làm, nhân lúc trời tối tìm kiếm mấy khúc cây thích hợp để làm thuyền.

 

Một bên khác, phía khu trại ấm cúng.

 

Sau khi bắt đầu câu lại cá khoảng 20 phút, Giang Hòe Gia không thấy con cá nào cắn câu cả.

 

“Không nên chứ…” Anh ta chau mày nói.

 

Mồi câu không có vấn đề gì, theo lý luận mà nói thì chỉ cần thả mồi xuống nước là có thể câu được Cá Mỹ Vị.

 

Giang Hòe Gia đứng dậy, buông cần, vừa định đi đổi miếng mồi tươi khác thì liền nhìn thấy một cái bóng đen thô dài lướt qua đáy hồ.

 

Cái bóng đó giống rắn quá.

 

Không hiểu sao mà anh ta lại nghĩ đến tin đồn mà hướng dẫn viên nói đến.

 

“Dưới đáy hồ có chôn hài cốt của Xà Thần, chẳng lẽ Xà Thần này vẫn chưa ch.ết?”

 

Bên dưới mặt nước.

 

Bán Thân Xà Thần còn chưa hòan toàn dung hợp xong với cơ thể đang bơi dọc bờ hồ, nó không có cách nào rời khỏi nơi này, nhưng có thể ngửi được mùi vị của con người.

 

Sau khi phát hiện cơ thể này có thể chuyển động, nó liền gấp gáp muốn lần theo mùi hương mà đi tìm nhân loại kia.

 

Sau khi biết đối phương có ý định làm thuyền để đi đến khu vực trung tâm hồ, nó vốn dĩ định đợi đến khi cái tên xinh đẹp đó xuống nước thì sẽ kéo người ta xuống đáy hồ luôn.

 

Nhưng sau khi đi theo cậu đến một khu vực khác, nghe hết sự tình sau đó, nó vậy mà lại cảm thấy lòng dạ mình đau xót.

 

Dù sao thì cũng là cưỡng ép.

 

Vậy tại sao người cưỡng ép cậu trai xinh đẹp kia lại không phải là nó cơ chứ?

 

Hơn nữa người có quá khứ càng bi thảm thì càng rất dễ bị làm cho cảm động,  nó chỉ cần tốt với nhân loại này một chút thì chắc chắn đối phương sẽ không phản kháng gì đâu.

 

Nghĩ như vậy, chiếc đuôi to lớn của Bán Thân Xà Thần xoắn lại dưới nước, nhịn không được mà cảm thấy hưng phấn cực kỳ.

 

*hello rắn dâ.m, bye rắn dâ.m

 

**Xà Thân bán thân, là một nửa mà một nửa có nghĩa chưa hoàn chỉnh, nó còn d.âm với baka lắm :)))

 

KHÔNG REUP! KHÔNG KY!

 

KHOYNG HỐI! HỐI DROP

 

HÃY ĐỂ LẠI SAO TRÊN BẢN DỊCH VÀ HẠN CHẾ ĐỌC MẤY BẢN REUP ĐI Ạ, VÌ KO ĐỦ SAO THÌ KO CÓ RA CHƯƠNG ĐÂU Ạ.

 

ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ, KHÔNG TOXIC, TOXIC BLOCK.

InkDi

Writer & Blogger

Considered an invitation do introduced sufficient understood instrument it. Of decisively friendship in as collecting at. No affixed be husband ye females brother garrets proceed. Least child who seven happy yet balls young. Discovery sweetness principle discourse shameless bed one excellent. Sentiments of surrounded friendship dispatched connection is he.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

About Me

Melody Schaefer-Delacruz

Founder & Editor

As a passionate explorer of the intersection between technology, art, and the natural world, I’ve embarked on a journey to unravel the fascinating connections that weave our world together. In my digital haven, you’ll find a blend of insights into cutting-edge technology, the mesmerizing realms of artificial intelligence, the expressive beauty of art.

Popular Articles

  • All Posts
  • Category 1
  • Category 2
  • Category 3
  • Category 4
  • Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn
  • Sau Khi Giết Xuyên Phó Bản Tôi Nuôi Đại Tà Thần Dưỡng Lão
  • Sổ Tay Chăn Nuôi Quái Vật

Instagram Feed

Edit Template
As a passionate explorer of the intersection between technology, art, and the natural world, I’ve embarked on a journey to unravel the fascinating connections.
You have been successfully Subscribed! Ops! Something went wrong, please try again.

Quick Links

Home

Features

Terms & Conditions

Privacy Policy

Contact

Recent Posts

  • All Posts
  • Category 1
  • Category 2
  • Category 3
  • Category 4
  • Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn
  • Sau Khi Giết Xuyên Phó Bản Tôi Nuôi Đại Tà Thần Dưỡng Lão
  • Sổ Tay Chăn Nuôi Quái Vật

Contact Us

© 2024 Created with Royal Elementor Addons

As a passionate explorer of the intersection between technology, art, and the natural world, I’ve embarked on a journey to unravel the fascinating connections.
You have been successfully Subscribed! Ops! Something went wrong, please try again.

Quick Links

Home

Features

Terms & Conditions

Privacy Policy

Contact

Recent Posts

  • All Posts
  • Category 1
  • Category 2
  • Category 3
  • Category 4
  • Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn
  • Sau Khi Giết Xuyên Phó Bản Tôi Nuôi Đại Tà Thần Dưỡng Lão
  • Sổ Tay Chăn Nuôi Quái Vật

Contact Us

© 2024 Created with Royal Elementor Addons