Subscribe Now

Edit Template

Subscribe Now

Edit Template

Chương 61: Bọn Họ Phải Chết Bà Cũng Không Ngoại Lệ

Dịch+ edit+ beta: Nhi (tuyetnhi0753@gmail.com)

 

Wattpad: tuyetnhi0753

 

WP: inkheart.icu

 

Ins: @tuyetnhi0753

 

***Vì tui đã tạo wordpress nên chắc chắn sẽ có những chương tui khóa pass nhé. Nói trước để đỡ bỡ ngỡ á hihi

 

🫶 Sao trên wattpad và nhấn thích trên word để ủng hộ mình nhé

 

~~~~~~~~~~~~~~~~~

 

Chung Mộ vừa đi, thì người chơi duy nhất còn lại sót ở trong thị trấn chính là Ân Tu.

 

Cư dân trố mắt nhìn nhau với tâm trạng bất an khi thấy Ân Tu bước ra từ trong sương trắng.

 

Rõ ràng phó bản đã kết thúc rồi, cái người này còn dòm ngó bọn họ làm gì! Quá đáng sợ rồi!

 

Ân Tu lạnh nhạt cầm đao tiến lên phía trước, đám cư dân cảnh giác lùi về sau.

 

Tuy biết rõ chuyện Ân Tu quay lại đây sẽ không phải là chuyện tốt lành gì, nhưng bọn họ đã không còn đường để trốn, cho dù có nấp vào trong nhà thì Ân Tu vẫn có thể tìm đến tận cửa để giết.

 

Người ta nói phó bản là lồng giam và người chơi chỉ có thể sống tạm bợ ở nơi này, không có chỗ trốn chạy, nhưng bây giờ người bị vây nhốt lại chính là bọn họ!

 

Thông thường, sau khi phó bản kết thúc thì người chơi đều sẽ tức tốc rời đi, sau đó phó bản sẽ reset lại dị quái, chờ đợi nhóm người chơi tiếp theo, nào ngờ Ân Tu lại cố tình ở lại đây, khiến đám dị quái tiến thoái lưỡng nan.

 

Chờ đến khi Ân Tu đi đến giữa quảng trường, thì đám cư dân đã run lẩy bẩy nép vào trong góc quảng trường sợ hãi trừng Ân Tu: “Mày… mày muốn làm gì? Sao mày còn chưa đi? ”

 

Ân Tu không lên tiếng, phớt lờ cư dân gà mờ, cậu ngẩng đầu nhìn lên bức tượng điêu khắc của người phụ nữ.

 

Cho dù trấn trưởng đã biến mất, thì bức tượng điêu khắc ấy vẫn duy trì được trạng thái y hệt như lúc người chơi vừa đến đây, đầu bị cây đinh to phong ấn, xung quanh bị tơ đỏ giấy bùa vàng bao quanh, bộc lộ ra sự ghê rợn.

 

Ân Tu cầm đao leo lên đỉnh đầu của bức tượng to lớn, cúi đầu nhìn xuống vị trí của cây đinh, rồi cắm đao vào khe đinh trước mặt quần chúng, sau đó bắt đầu cạy mở, muốn phá hủy toàn bộ bức tượng điêu khắc.

 

Cư dân bị dọa đến tái hết cả mặt, vội vội vàng vàng chạy lên phía trước: “Không được đụng vào cái này đâu! ! Nếu như ả đàn bà đó thoát ra được thì chúng ta sẽ toi đời đấy! ! ”

 

“Không được thả ả ra, một khi ả được thả thì toàn bộ thị trấn sẽ đi tong! ”

 

“Tuyệt đối không được đụng vào phong ấn! Nếu như thả bà ta ra, thì cậu cũng sẽ phải chết tại nơi này! Bây giờ cậu vốn có thể rời đi rồi mà! ”

 

“Mau dừng tay lại! Không được làm như vậy! ”

 

Đối diện với tiếng kêu than của cư dân, Ân Tu nghe tai bên này lọt tai bên kia, tiếp tục cạy mở cây đinh, muốn thử phá hoại lớp phong ấn của bức tượng từ cái khe hở nhỏ bé này.

 

“Mày! Sao mày lại không chịu nghe khuyên! Mày muốn chết, nhưng tao thì không! ”

 

Thấy thái độ vô cảm của Ân Tu, có cư dân không nhịn được mà lên tiếng chửi rủa, xông lên đó muốn ngăn cản hành động của cậu.

 

Nhưng người vừa chạy đến cạnh bức tượng, còn chưa kịp kéo Ân Tu xuống, thì Ân Tu chợt rút đao ra, lưỡi đang phất ngang, chém rớt đầu của người trước mặt, rồi lưỡi đao tắm máu lại được cắm vào trong khe đinh, tiếp tục cạy mở phong ấn, cậu lạnh nhạt đến mức không thèm nhìn người đó dù chỉ một cái.

 

Những cư dân bên cạnh đều bị dọa sợ, bọn họ tuyệt vọng.

 

Cản cũng chết, không cản cũng chết, bọn họ còn có thể làm gì nữa đây, chỉ có thể đứng nhìn thôi.

 

Không biết bọn họ phải xui xẻo đến cỡ nào mà lại gặp phải sát thần Ân Tu này, bây giờ thì khỏi có ai mong được sống sót nữa rồi.

 

Dưới sự kiên trì phá bỏ phong ấn của Ân Tu, bầu trời của thị trấn càng lúc càng tối đen, xung quanh dần nổi lên sương trắng, tiếng bước chân của người phụ nữ đó vang lên trong sương mù.

 

Bà ta nghi hoặc nhìn lên Ân Tu vẫn đang cố gắng phá phong ấn: “Cậu đang giúp tôi sao? Muốn thả tôi ra khỏi phong ấn à? ”

 

Ân Tu không đáp, chỉ liếc nhìn người phụ nữ, rồi dùng sức đạp đao vào trong cái khe đã nứt ra, sau đó nắm lấy cây đinh lớn bắt đầu đá nó sang một bên.

 

Khe nứt càng lúc càng lớn, bức tượng gần như sắp vỡ ra từ cái khe đó, người phụ nữ khó giấu được sự phấn khích từ trong ánh mắt, mặc kệ Ân Tu có phải đang giúp bà ta hay không, thì bây giờ bà ta cũng sắp có được sự tự do thật sự rồi.

 

“Cuối cùng, cuối cùng tôi cũng sắp lấy lại được cơ thể của mình rồi! Tên đàn ông đó chết rồi! Phong ấn của tôi biến mất rồi! Sau này sẽ không có gì trói buộc được tôi nữa! “Ý cười vặn vẹo hiện trên khuôn mặt bà ta, đôi mắt đỏ máu của người phụ nữ nhìn sang Ân Tu, ác ý càng lúc càng bành trướng.

 

Tuy tên này đã giúp ả ta giết chết trấn trưởng và cũng đang giúp ả giải trừ phong ấn, nhưng từ đầu đến cuối ả ta đều không cảm thấy Ân Tu đang thật sự giúp mình, cảm giác thù địch càng lúc càng rõ rệt.

 

Chỉ là không sao cả, bây giờ ả không có cách nào giết chết Ân Tu, nhưng một khi ả quay trở lại cơ thể của mình, thì sức mạnh sẽ còn cao hơn cả trấn trưởng, đến lúc đó có giết Ân Tu hay không thì còn phải xét đến tâm trạng của ả nữa.

 

Phong ấn bắt đầu nứt ra theo tiếng động cực lớn phát ra từ bức tượng điêu khắc, để lộ ra một cỗ quan tài màu đen bên dưới bức tượng.

 

Người phụ nữ tức tốc mừng rỡ ra mặt, nhanh chóng nhảy đến bên quan tài của mình, cả người bà ta dần trở nên trong suốt và chui hẳn vào trong quan tài.

 

“Xong rồi… chết chắc rồi… “Đám cư dân trở nên tuyệt vọng ngay khi người phụ nữ tiến vào trong quan tài.

 

Nền trời buổi đêm dần trở nên nặng nề, mây đen chật kín.

 

So với sự tuyệt vọng của đám cư dân, thì Ân Tu thản nhiên hơn nhiều, sau khi mở xong phong ấn thì cậu đi sang một bên, chọn mảnh vỡ điêu khắc có bề mặt trơn láng, ngồi nghỉ một lúc.

 

Quan tài màu đen chuyển động vài cái, rồi chậm rãi mở ra trong bầu không khí âm lãnh xung quanh.

 

Khói đen cuồn cuộn, một cái xác khô đét, gầy còm chầm chậm bò ra từ bên trong, đôi mắt của bà ta trống rỗng vô hồn, toàn thân thối rữa, cơ thể của người phụ nữ đã sớm biến dị thành quái vật trong suốt thời gian bị phong ấn.

 

Sau khi tiếp xúc với không khí, cái xác của bà ta bắt đầu phình ra như trấn trưởng, thân hình bò trườn của bà ta cao hơn Ân Tu đến gấp mấy lần.

 

Bà ta gào thét điên cuồng trong vui sướng dưới bầu trời âm u, đôi mắt đỏ ngầu, tràn đầy sát khí.

 

“Tao phải giết bọn mày! Phải giết sạch bọn đồng lõa chúng mày! “Người phụ nữ tràn ngập oán hận với cư dân, điều đầu tiên bà ta làm sau khi có được tự do chính là xông vào đám cư dân ở giữa quảng trường, cắn xé cơ thể bọn họ một cách tàn bạo, và nghiền nát họ với nỗi căm thù nồng đậm.

 

Tiếng thét của đám cư dân hợp rồi lại tan, bọn họ trốn chạy tứ phía, nhưng thị trấn chính là lồng giam của phó bản, người chơi ra không được, thì cư dân trong thị trấn cũng vậy, bọn họ chỉ có thể bỏ chạy và chờ đợi người phụ nữ tìm đến giết mình.

 

“Ưm… nhàm chán. “So với trận tàn sát gào thét điên cuồng bên kia, thì bên Ân Tu gió nhẹ mây bay, năm tháng tĩnh lặng.

 

Cậu híp mắt, ngồi trên tảng đá nhìn người phụ nữ giết chóc khắp nơi, Ân Tu hơi buồn ngủ nên ngáp dài một cái

 

Cậu nghĩ nghĩ, rồi quyết định tìm việc gì đó để làm, cậu dịch chuyển mấy cái xác, kéo thi thể của những cư dân đã chết lại cùng một chỗ, bắt đầu chơi xếp gỗ.

 

“Ân Tu là biến thái, chắc chắn luôn khỏi nghi ngờ làm gì. ”

 

“Đây là thú vui giết thời gian lúc nhàn rỗi của đại lão hay sao? Tôi không thể hiểu được. ”

 

“Mấy người thì biết cái gì! Đại lão Ân Tu là đang thu dọn xác cho bọn họ đó! Người ta lương thiện lắm đó có biết không! ”

 

“Sao tôi lại thấy không tin được ấy nhỉ? ”

 

“Giải trừ phong ấn cho nữ quỷ, để bà ta đi giết cư dân của thị trấn, còn cậu ta thì không cần phải làm gì hết, cái này thuộc về kẻ ác sẽ bị kẻ ác trị, Ân Tu đã quá hiểu hoàn cảnh của thị trấn này rồi, cậu ta đang báo thù cho bé gái. ”

 

“Nhìn xem, những người này trước khi ức hiếp bé gái đều đâu nghĩ đến sẽ có một ngày bản thân bị đè xuống đánh. ”

 

“Quả nhiên, phó bản nào mà có Ân Tu thì dị quái ắt sẽ tử thương vô số… ”

 

“Dị quái phó bản khiếp sợ đến như vậy đều là có căn cứ cả… con người này thật sự rất nổi bật với sự lạnh nhạt và hung tàn. ”

 

Chờ khi Ân tu chỉnh đốn xong mấy cái xác, thì xung quanh đã yên lặng hơn không ít, người phụ nữ dường như đã phát tiết hết sự thù hận trong lòng mình, sau khi giết sạch đám cư dân thì bà ta khá hài lòng mà quay trở về, bắt đầu đánh giá Ân Tu.

 

“Cậu muốn thoát ra khỏi phó bản không? “Người phụ nữ mỉm cười ma quái dò hỏi, thuần thục đảo qua đảo lại xung quanh vị trí của Ân Tu, giống như là đang thăm dò trạng thái của con mồi.

 

“Nếu không đi, thì ở lại đây tán gẫu với bà à? “Ân Tu thong thả đáp, chuyên chú nhìn bóng hình của người phụ nữ, âm thầm siết chặt đao.

 

“Vậy thì tôi sễ nể tình cậu đã giết trấn trưởng, lại giải trừ phong ấn giúp tôi, mà miễn cưỡng để cậu rời đi vậy. “Người phụ nữ mỉm cười, chậm rãi dừng bước chân, nhưng ánh mắt đổ dồn về phía Ân Tu lại đong đầy sự đe dọa.

 

Ân Tu quan sát sự tĩnh lặng của người phụ nữ, rồi bất chợt cười lạnh, cậu lạnh lùng nhìn sang cái cơ thể khổng lồ mà người phụ nữ đang giấu sau màn sương, nhả chữ vừa rành mạch lại lãnh đạm: “Tôi vốn không hề muốn giúp bà, chỉ là cảm thấy giết xong trấn trưởng với độ khó 3 sao mà vẫn chưa được thỏa mãn lắm, mà người được giải trừ phong ấn như bà thì lại càng thú vị hơn. ”

 

Người phụ nữ cười lạnh: “Cho nên, cậu giải trừ phong ấn, là để giết tôi? ”

 

Ân Tu hơi cong khóe miệng, nhưng ánh mắt thì lạnh băng: “Dị quái trong phó bản này, bắt buộc phải chết hết không còn một con trước khi tôi đặt chân ra ngoài. ”

 

“Bọn họ không được phép sống, thì bà cũng không ngoại lệ. “

InkDi

Writer & Blogger

Considered an invitation do introduced sufficient understood instrument it. Of decisively friendship in as collecting at. No affixed be husband ye females brother garrets proceed. Least child who seven happy yet balls young. Discovery sweetness principle discourse shameless bed one excellent. Sentiments of surrounded friendship dispatched connection is he.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

About Me

Melody Schaefer-Delacruz

Founder & Editor

As a passionate explorer of the intersection between technology, art, and the natural world, I’ve embarked on a journey to unravel the fascinating connections that weave our world together. In my digital haven, you’ll find a blend of insights into cutting-edge technology, the mesmerizing realms of artificial intelligence, the expressive beauty of art.

Popular Articles

  • All Posts
  • Category 1
  • Category 2
  • Category 3
  • Category 4
  • Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn
  • Sau Khi Giết Xuyên Phó Bản Tôi Nuôi Đại Tà Thần Dưỡng Lão
  • Sổ Tay Chăn Nuôi Quái Vật

Instagram Feed

Edit Template
As a passionate explorer of the intersection between technology, art, and the natural world, I’ve embarked on a journey to unravel the fascinating connections.
You have been successfully Subscribed! Ops! Something went wrong, please try again.

Quick Links

Home

Features

Terms & Conditions

Privacy Policy

Contact

Recent Posts

  • All Posts
  • Category 1
  • Category 2
  • Category 3
  • Category 4
  • Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn
  • Sau Khi Giết Xuyên Phó Bản Tôi Nuôi Đại Tà Thần Dưỡng Lão
  • Sổ Tay Chăn Nuôi Quái Vật

Contact Us

© 2024 Created with Royal Elementor Addons

As a passionate explorer of the intersection between technology, art, and the natural world, I’ve embarked on a journey to unravel the fascinating connections.
You have been successfully Subscribed! Ops! Something went wrong, please try again.

Quick Links

Home

Features

Terms & Conditions

Privacy Policy

Contact

Recent Posts

  • All Posts
  • Category 1
  • Category 2
  • Category 3
  • Category 4
  • Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn
  • Sau Khi Giết Xuyên Phó Bản Tôi Nuôi Đại Tà Thần Dưỡng Lão
  • Sổ Tay Chăn Nuôi Quái Vật

Contact Us

© 2024 Created with Royal Elementor Addons