Subscribe Now

Edit Template

Subscribe Now

Edit Template

Chương 86: PAT – Đây Là Ánh Trăng Của Ngài Ấy

Thời gian bốn ngày trôi qua trong chớp mắt.

 

Phó bản Thị Trấn Đỏ Máu cũng dần đi đến hồi kết.

 

Đám mây trên bầu trời ban trưa 12 giờ tạo ra một cái lỗ trên không.

 

Ánh nắng dịu nhẹ như thánh quang trút xuống.

 

Nhưng cũng chẳng thể xua đi mùi tanh của máu trong không khí.

 

Người chơi cố trụ từ tối cho đến sáng bên trong giáo đường đổ nát gần như đã tắm mình trong máu tươi, dường như mỗi một người đều đã tận dụng hết khả năng của mình để xử lý những con quái vật hút máu đang không ngừng được sản sinh ra.

 

Mà trong số những người chơi đó, Lâm Thiệu trở nên hoàn toàn khác biệt.

 

Anh ta dùng đòn tấn công có tính công kích mạnh nhất để gây sát thương lên những quả trứng quái vật và cả những sinh vật đang đuổi theo đến đây, với sự trợ giúp của vũ lực, anh ta đã dễ dàng trở thành No.1.

 

Vào những giây phút cuối cùng của phó bản.

 

Lâm Thiệu dùng giá chữ thập thuần bạc mà Phòng An Tòan cung cấp cho đâm thẳng vào tim của Boss, miệng vẫn cao giọng quảng cáo.

 

“Vật phẩm Phòng An Toàn định chế là tốt nhất!”

 

Mà lúc này, khung cảnh trong nhà cổ Vân Sơn lại hoàn toàn khác hẳn.

 

Hứa Tri Ngôn vẫn đang tựa lưng trên ghế bấm điện thoại.

 

Cậu nhìn vào màn hình, dường như đã bị sự kính nghiệp của Lâm Thiệu làm cho cảm động.

 

“Nếu chỗ chúng ta có làm thẻ thành viên, thì tao sẽ làm hẳn cho anh ta một cái thể thành viên VIP miễn phí.” Cậu lau đi những giọt nước mắt trong trí tưởng tượng mà nói.

 

[Chúng ta sẽ mở thẻ thành viên sao?]

 

Hệ thống Phòng An Toàn kinh ngạc.

 

“Tao chỉ nói chơi mà thôi… ừm, hình như đây cũng là một cách tốt để moi tiền.”

 

Hứa Tri Ngôn sờ sờ cằm, bắt đầu tính toán khả năng làm thẻ hội viên cho người chơi.

 

“Khi người chơi lần đầu tiên tiến vào Phòng An Toàn, thì mỗi người đều cần nộp ít nhất 5000 tích phân để trở thành hội viên vĩnh viễn, sau đó nếu tiến vào lần nữa, thì tất cả các chi phí mua hàng đều sẽ được giảm 10%…”

 

Nhuung mà nghĩ tới nghĩ lui, cậu vẫn kìm nước mắt từ bỏ cách làm này.

 

“Thôi vậy, chúng ta hiện tại vẫn còn đang ở trong giai đoạn phát triển.”

 

Thu phí 5000 đầu vào là quá ít, chờ sau khi cấp độ xây dựng đã đầy, thì phí hội viên 5000 này chẳng phải quá lỗ hay sao, nhất là đối với các vật phẩm định chế, tất cả đều được tính trên bảng giá cả đấy.

 

Nhưng nếu như thu nhiều hơn, thì tiến độ xây dựng lại đuổi không kịp, những người chơi làm thẻ sẽ từ từ giảm xuống.

 

“Đợi sau khi tiến độ xây dựng cao hơn một chút rồi nói tiếp.”

 

Hứa Tri Ngôn lắc đầu thở dài.

 

Cậu bỏ điện thoại xuống, nhìn xung quanh.

 

Trong sân vườn mát mẻ, lão Dương đang lấy từ trong thùng ra một đống gạch, dự định làm một cái lò nướng, Khúc Quý cũng đang xé một ề thùng giấy đã chất cao như núi, xem kích thước, thì bên trong chắc là đồ gia dụng.

 

Những con quái vật khác cũng đang nghiên cứu xem làm sao để lắp đặt hết những thứ này.

 

Đó là bởi vì, bên trong nhà đã hoàn tất sửa chữa rồi!

 

Đội trang trí mà Lâm Thiệu trộm về quả thật rất chuyên nghiệp, giỏi hơn rất nhiều so với những người chơi bị bắt đến đây để lao động tạm thời.

 

Chỉ vỏn vẹn bốn ngày mà toàn bộ đại sảnh của Phòng An Toàn đã sáng rực hẳn lên.

 

Chỉ có điều, bởi vì NPC trong phó bản này đều là quỷ hút máu, cho nên phong cách của đại sảnh không được ấm áp nhẹ nhàng như Hứa Tri Ngôn kỳ vọng, mà lại thiên về màu sắc gothic hắc ám.

 

Nhưng nghĩ đến việc phó bản này cũng sắp kết thúc rồi, không biết về sau có bắt được những công nhân thích hợp nữa hay không.

 

Cho nên sau khi suy nghĩ xong xuôi từ mấy ngày trước, thì Hứa Tri Ngôn quyết định mắt nhắm mắt mở, để cho lũ NPC quỷ hút máu thích sửa sang hay thiết kế kiểu nào thì cứ làm kiểu nấy.

 

Hôm này chính là ngày cuối cùng.

 

Thành quả khiến cho lòng người phơi phới.

 

Rõ ràng nhìn từ bên ngoài vào thì chẳng khác gì tòa nhà hai tầng, nhưng sau khi đi vào thì thị giác lại được mở rộng ra, trần nhà tựa như mái vòm cao chót vót.

 

Mái vòm đen gợi lên nét đẹp của sắt rèn, nhưng lại hòa hợp bất ngờ với màu tường ấm áp ở nửa bên dưới, những bức tường đục màu vốn không được chiếu sáng nay lại bị cưỡng chế đón nhận những tia sáng xuyên qua từ những cánh cửa sổ tinh xảo đang được rộng mở, có thể mơ hồ nhìn thấy mặt kính thấu quang lung linh sắc màu, tấm rèm cửa nặng nề mang theo lớp ren trang trí rủ dài xuống đất, thể hiện ra sự mềm mại và mượt mà của loại vải đã tạo ra nó…

 

Điều càng khiến cho người ta ngạc nhiên hơn chính là đám sinh vật đam mê trang trí này không chỉ thiết kế và chỉnh sửa nội thất bên trong, mà chúng còn sai thêm hai người khác sơn lại màu tường bên ngoài cho khớp với màu bên trong đại sảnh.

 

Sau khi được trang hoàng lại, nhà cổ Vân Sơn đã không còn cũ kĩ âm u như ngày nào.

 

Mà lại càng tỏa ra nét đẹp nguy hiểm và mùi vị điên cuồng khắp mọi ngóc ngách dưới tài năng nghệ thuật của đám sinh vật hút máu này.

 

Dựa theo cách nói của Hứa Tri Ngôn, thì nơi này càng lúc càng giống nhà ma rồi.

 

Lục Lục ở bên cạnh Khúc Quý lục ra một đống đồ chuyển phát nhanh, lấy ra từ trong đó không biết bao nhiêu thứ.

 

Hai, ba chục cánh tay của nó hoạt động cùng lúc, đem những thứ được bóc ra bỏ vào trong hộp quà, rồi lại đóng gói những hộp quà đó cho thật kĩ càng.

 

Phó bản sắp kết thúc rồi, đội NPC thiết kế nội thất không thể ở lại Phòng An Toàn.

 

Bọn nó bắt buộc phải rời khỏi đây trước khi phó bản đóng lại.

 

Nếu không, sẽ bị Hệ Thống Chủ triệu hồi hủy diệt.

 

Mà Phòng An Toàn luôn tự động đăng nhập vào phó bản mỗi khi trời tối đều sẽ lần nữa xuất hiện bên trong phó bản trước thời gian kết toán.

 

Vừa hay có thể để đội thiết kế thuận lợi rời khỏi đây.

 

Mấy ngày gần đây, những sinh vật hút máu đó ngoài làm việc với búa, xẻng và giấy ra, thì thời gian còn lại nếu không ăn Mao Huyết Vượng thì là nghiên cứu cách làm ra Mao Huyết Vượng.

 

★★Mao Huyết Vượng là một món ăn truyền thống nổi tiếng ở Trùng Khánh và Tứ Xuyên. Mao Huyết Vượng không chỉ phổ biến ở Trùng Khánh và Tứ Xuyên, mà còn phổ biến trên khắp đất nước, được nhiều người trên khắp đất nước yêu thích. Mao huyết vượng thường sử dụng huyết vịt làm nguyên liệu chính, vị cay cay.

 

Vì vậy, khi đến thời khắc chia tay, Hứa Tri Ngôn xua tay và yêu cầu Khúc Quý đặt hàng rất nhiều gia vị và bán thành phẩm của Mao Huyết Vượng để làm quà tặng cho đội trang trí.

 

★★Bán thành phẩm là dạng sản phẩm chỉ mới hoàn thành một công đoạn nhất định nào đó trong công đoạn chế biến cuối cùng của quy trình sản xuất, đạt tiêu chuẩn chất lượng quy định nhập kho để chờ tiếp tục chế biến hoặc có thể bán một bộ phận nhỏ ra bên ngoài.

 

Mắt thấy giao diện kết toán hiện lên, Hứa Tri Ngôn đứng dậy sửa soạn quần áo một tí.

 

Quỷ hút máu bên đội trang trí cũng đã nhận được quà.

 

Từ khóe miệng nhếch lên của mỗi con, có thể thấy được rằng bọn chúng rất ưng bụng với phần thù lao này.

 

Đội trang trí tạm biệt mọi người trong Phòng An Toàn, rồi rời khỏi đây trước khi phó bản hoàn tất kết toán.

 

Nhưng khi bọn chúng mang theo những món quà, vui vẻ giẫm lên những chiếc lá rơi trên con đường nhỏ của đầm lầy để quay trở về, thì lại phát hiện thị trấn đã không còn được phồn thịnh như trước nữa.

 

Thị Trấn Đỏ Máu đổ nát hoang tàn, khắp nơi đều có vết máu văng tung tóe.

 

Giáo đường ở cuối thị trấn đã trở thành bãi phế tích.

 

Những đồng loại cường đại thường ngày cũng ít gặp nay chỉ còn là một vũng máu, không còn hơi thở.

 

#Ra ngoài làm công 4 ngày, trở về nhà nổ tan tành#

 

#Tan ca trở về, nhà mất tiêu thì phải làm sao, gấp lắm, online chờ#

 

Mấy công nhân đội trang trí căng thẳng chết đi được, họ ôm hộp quà Mao Huyết Vượng mà run như cầy sấy.

 

Ông chủ béo mập phất phất tay, sáp đến cạnh cửa ngửi ngửi.

 

Sau khi xác nhận bên trong đã không còn mùi của người ngoài nữa thì mới quay sang an ủi nhân viên nhà mình.

 

“Không sao đâu, chúng ta về nhà ăn Mao Huyết Vượng cái đã.”

 

“Được đó ông chủ.”

 

“Mao Huyết Vượng muôn năm!”

 

“Oh yeah!”

 

“…”

 

Lời đề nghị này được đám công nhân hết mực tán thành.

 

Cứ như vậy, đám quỷ hút máu vừa kết thúc chuyến công tác xa lại hớn ha hớn hở trở về nhà.

 

Một bên khác, Hứa Tri Ngôn vui vẻ nhìn màn hình kết toán phó bản.

 

Thành tích cá nhân trong phòng phát sóng của Lâm Thiệu đã được đưa lên trang cộng đồng.

 

【Đang kết toán tổng thành tích của người chơi Lâm Thiệu】

 

【Phần thưởng chủ tuyến: 5000 tích phân】

 

【Tuyến nhánh (Số lượng: 0): phần thưởng tích phân: 0】

 

【Phần thưởng cộng thêm do tiêu diệt quái vật: 0】

 

【Số lượng quái vật đã tiêu diệt: 97】

 

【Số lượng Boss đã tiêu diệt: 1】

 

【Xếp hạng tổng thành tích của phó bản: 1】

 

Xếp hạng thành tích vừa xuất hiện thì Hứa Tri Ngôn liền biết thời khắc thu hoạch đã đến rồi.

 

【Người chơi Hứa Tri Ngôn; Lỗ 7 mở ván cược cá nhân】

 

【Đặt cược: Tích phân】

 

【Nội dung đặt cược: Liệu người chơi Lâm Thiệu có lấy được No.1 phó bản hay không?】

 

Cậu cố tình bật âm thanh chuyển khoản, điều chỉnh thành tiếng tiền vàng va chạm, sau đó mới tiếp tục kéo xuống dưới.

 

【Chúc mừng người chơi Hứa Tri Ngôn đã thắng ván cược lần này】

 

3 triệu tích phân chuyển thành tiếng tiền xu rốp rẻng rơi vào tài khoản, Hứa Tri Ngôn nghe mà không nhịn được cười ra tiếng.

 

“Làm người không được quá tham lam.”

 

Cậu lẩm bẩm, không biết là nói cho ai nghe.

 

Hệ thống nghe xong, cứ thấy có chỗ nào đó không đúng.

 

[Nhưng đặc tính của ký chủ là tham lam mà.]

 

“Tao thì khác, không tham thì tao sẽ ch.ết.”

 

Hứa Tri Ngôn nói một cách đứng đắn đường hoàng.

 

Vừa nói chuyện phiếm với hệ thống xong, chưa kịp tắt giao diện phát sóng thì đột nhiên có một cửa sổ nhảy ra.

 

【Người chơi Lỗ 7 yêu cầu mở cuộc hội thoại tạm thời.】

 

“Hội thoại tạm thời?”

 

Hứa Tri Ngôn nhướng mày, lần đầu tiên cậu thấy cái thứ này.

 

[Hệ Thống Chủ vẫn rất bảo vệ quyền riêng tư của người chơi, nếu như ngài không muốn, thì có thể từ chối.] Hệ thống còn cho rằng ký chủ nhà mình sẽ không đồng ý tiếp chuyện thêm nữa.

 

“Không sao, xem xem người này muốn nói cái gì.”

 

Nói rồi, Hứa Tri Ngôn ấn đồng ý hội thoại tạm thời.

 

Một giây sau, giao diện phát sóng trực tiếp trống rỗng trong điện thoại của cậu nhảy sang chế độ hộp thoại tạm thời.

 

Tại khu căn hộ nào đó ở Thành phố A.

 

Lỗ Khải Ích đã sớm cầm trong tay đồ trang trí bằng thép không gỉ đập phá hết đồ đạc trong nhà, như là để trút hết cơn giận trong lòng.

 

Hai bạn giường dùng tiền mua được lúc trước cũng bị gã dọa sợ, thấy tình hình không ổn, nên họ viện cớ ra ngoài mua đồ rồi không quay lại nữa.

 

Đợi đến khi đập mệt rồi, thì Lỗ Khải Ích nằm liệt ra trên sàn phòng khách.

 

Lòng bàn chân bị các loại mảnh vỡ đâm trúng, chỗ bị thương rỉ ra máu, nhưng gã không quan tâm, hai mắt vô hồn.

 

Bao quanh gã là chiếc đèn chùm vỡ và tivi màu nát nhừ, các mạch điện của thiết bị điện tử vốn được giấu sau vật liệu nhựa đã bị văng ra ngoài, phát ra những tia lửa xèo xèo, “bụp” một tiếng tắt ngóm.

 

Căn phòng được đóng rèm chìm trong bóng tối, chỉ chừa lại một khe hở nhỏ cho ánh nắng chen vào, chiếu lên tấm lưng trần của gã cùng với đống đổ vỡ khắp sàn.

 

Gã quay lưng lại với cửa sổ, đôi mắt điên cuồng nhìn vào hộp hội thoại.

 

【Đối phương đã đồng ý yêu cầu hội thoại tạm thời…】

 

【Lỗ 7: Hứa Tri Ngôn, cậu có thể trả lại tiền cho tôi không? Cậu thiếu gì tiền, ba triệu này với cậu chỉ là mớ lông gà vịt mà thôi, nhưng đó lại cả gia tài của tôi!】

 

Run rẩy nhắn xong một câu, gã mím chặt đôi môi khô khốc.

 

【Hứa Tri Ngôn: ?】

 

【Hứa Tri Ngôn: Cho hỏi nếu ngài Lỗ đây thắng cược thì liệu có chịu trả lại tiền cho tôi hay không?】

 

Lỗ Khải Ích thấy câu này, đột nhiên muốn mắc nghẹn.

 

Sao lại trả được!

 

Trên đời này làm gì có ai lại đi nôn tiền đã vào tay ra cơ chứ?

 

Suy nghĩ này vừa hiện lên, thì gã liền hiểu.

 

Số tích phân đã thua mất, sẽ không bao giờ lấy lại được nữa.

 

Bên kia khung thoại, số lượng tin nhắn vẫn tăng lên.

 

【Hứa Tri Ngôn: Sao ngài Lỗ đây lại không nói gì nữa rồi?】

 

【Hứa Tri Ngôn: Nói ra thì, ngài Lỗ khá quen thuộc với ván cươc cá nhân, chắc là đã từng đặt cược với không ít người rồi nhỉ? Không biết khi cá cược với người khác thì tiền lời của ngài Lỗ được bao nhiêu vậy ta?】

 

Lỗ Khải Ích hít thở nặng nhọc, y như bị đánh trúng chỗ hiểm.

 

Đúng vậy, gã ỷ vào đặc tính của bản thân, nên thường xuyên chạy loạn trên các phòng phát sóng để đặt cược.

 

12 tiếng đầu mở màn, rất ít ai có thể nhìn ra người chơi nào là ổn nhất, cho nên sẽ có rất nhiều người đến xem náo nhiệt và đặt cược sai lầm trên làn đạn.

 

Gã lợi dụng trại thái này của người chơi, liên tục tuông ra lời xúi giục, rồi dụ dỗ những người có mắt nhìn kém tiến hành ván cược cá nhân.

 

Mà thông thường có rất ít người chơi tham gia loại cá cược này, thỉnh thoảng gặp phải người mới, thì gã ta sẽ thêm một số 0 vào phần đặt cược, hoặc đổi thành một hạng mục mà người đó chắc chắn sẽ thua.

 

Nếu bị nhìn ra, thì gã sẽ nói là gõ nhầm.

 

Còn không, thì coi như là kiếm được một mánh lớn.

 

Dù sao cũng chẳng có tổn thất gì.

 

Do đó, phần lớn thời gian Lỗ Khải Ích đều lấy người mới làm mục tiêu của mình, gã sẽ không đụng vào những người có bản lĩnh thật sự, vì vậy, tuy gã đã lừa được nhiều tích phân, nhưng lại không bị mấy nhân vật lớn nhắm đến.

 

Lần này, nếu không phải tại giá cả Hứa Tri Ngôn đưa ra quá cao, mà đối phương lại mang thêm một bộ dạng thảnh thơi y như người có nhiều tiền…

 

Như đã nghĩ ra gì đó, Lỗ Khải Ích đột nhiên trả lời một câu.

 

【Lỗ 7: Mày sẽ chết! Mày chắc chắn sẽ chết trong phó bản tiếp theo! Có người đã lấy được bảng danh sách phó bản trừng phạt rồi, mày sẽ bị tụi nó chơi chết!】

 

Gõ xong câu này, gã không nhịn nữa, quăng thẳng điện thoại lên tường, vỡ nát tan tành.

 

Ba triệu đó là số tiền gã đã phải tích góp từ rất lâu, là toàn bộ gia tài của gã!

 

【Hộp thoại tạm thời đã đóng.】

 

Một bên khác, Hứa Tri Ngôn thất thần nhìn màn hình.

 

“Danh sách phó bản trừng phạt?”

 

Lại là trò gì nữa đây? Chẳng lẽ có người có thể lấy trước được danh sách những ai sẽ tiến vào phó bản trừng phạt hay sao?

 

Hệ thống Phòng An Toàn cũng chìm vào giây phút suy tư ngắn ngủi.

 

Qua một lúc nó mới lấy ra những nội dung có liên quan trong kho dữ liệu.

 

[Thông thường, phó bản trừng phạt được tạo ra là để nhắm vào những người chơi có hành vi phạm quy nghiêm trọng.]

 

Ví dụ như Hứa Tri Ngôn đã cho nổ tung hai phó bản liên tiếp, trong đó phó bản thứ hai còn đang trên đà thăng lên cấp cao hơn.

 

[Do đặc tính của người chơi không giống nhau, có một số người chơi có năng lực mạnh mẽ có thể gây ảnh hưởng đến sự phán đoán của hệ thống trong một số tình huống.]

 

[Lúc trước đã từng có người chơi sở hữu đặc tính xâm nhập thử kiểm soát Hệ thống Trò Chơi, tuy rằng đã thất bại trong phó bản, nhưng nếu đối phương kiên trì không từ bỏ thì nói không chừng sẽ lấy được những thông tin của phó bản có liên quan trong Cái Vỏ.]

 

Nói đến đây, Hệ thống Phòng An Tòan chợt thấy vui mừng cực.

 

May là nó được ở trong Phòng An Toàn tường đồng vách sắt!

 

Nếu không thì trước khi nó thăng cấp, sơ hở khắp nơi như vậy thì chắc chắn sẽ bị khống chế!

 

“… Cái Vỏ?”

 

Hứa Tri Ngôn chau mày, nhưng nghĩ lại, cậu thấy cũng hợp lý.

 

Cái Vỏ là không gian thuần túy được Hệ Thống Chủ kiến tạo.

 

Nếu nói Hệ thống trong trò chơi chỉ là một bộ phận, vậy thì Hệ thống trong Cái Vỏ sẽ được phân bố chặt chẽ nhất.

 

Vậy việc có người chơi sở hữu đặc tính kỹ năng lấy trước được danh sách phó bản cũng không phải là không thể.

 

“Vậy cái người bị trừng phạt do xâm nhập hệ thống là ai?”

 

Có thể lấy được danh sách thì phải là người có đặc tính liên quan.

 

[Thưa ký chủ, người chơi bị trừng phạt đó đã chết rồi, trên hồ sơ hệ thống thì đó là chuyện đã xảy ra từ rất lâu rồi.]

 

“Được, tao biết rồi.”

 

Hứa Tri Ngôn gật đầu, vẫn có chút để ý đến những thông tin mà Lỗ 7 đưa ra lúc nãy.

 

‘Bọn nó’ sẽ là ai được nhỉ?

 

Cậu lướt điện thoại, chuyển cho Giang Hòe Gia 30 nghìn tích phân, rồi nhấn về giao diện thường dùng, truy cập vào thông tin liên hệ của Giang Hòe Gia, nhắn cho anh ta vài tin.

 

Chờ làm xong mọi việc thì mới nhận ra trời đã chập tối từ bao giờ.

 

[Ký chủ, có cần sắp xếp cho ngài đi vào Cái Vỏ tìm kiếm manh mối mới ngay bây giờ không?] Hệ thống cũng nhìn thấy tin nhắn của Lỗ 7, nó lo lắng.

 

Hứa Tri Ngôn đứng dậy, lắc đầu.

 

“Không, mấy chuyện vặt vãnh đó đợi mai rồi hẳn nói.”

 

“Hôm nay cổ đông mới vĩ đại của Phòng An Toàn muốn ăn tiệc nướng!”

 

Cậu chìa ngón tay ra, chỉ thẳng về phía cửa lớn.

 

Liền sau đó, chuông cửa vang lên.

 

Chuyển phát nhanh đặt lúc trưa đã đến rồi!

 

Khúc Quý bỏ công việc trên tay xuống, quen chân chạy ra cửa, nói với anh trai giao hàng rằng hiện không tiện mở cửa, mong anh trai để đồ ở ngoài cửa dùm, một lát sau sẽ ra lấy.

 

Chờ đến khi anh trai giao hàng đã đi hẳn rồi, thì Khúc Quý mới lén la lén lút mở cửa.

 

Sau khi xác định không có ai, cậu ta thò tay ra, mang những chiếc hộp xếp cao gần nửa người được bọc bằng giấy bạc vào trong.

 

Nhìn thông tin đơn hàng in trên hộp, cậu ta vui mừng khôn xiết.

 

“Anh Hứa! Là thịt nè! Hôm nay chúng ta sẽ ăn tiệc nướng thật sao?”

 

Hứa Tri Ngôn nhìn lũ quái vật đang kích động không thôi sau lưng Khúc Quý, cậu phất tay cười cười.

 

“Ừa, tôi còn gọi cả bia nữa đó, nhưng mà cậu chỉ được uống nước ép trái cây thôi đó Khúc Quý.”

 

Món trứng ếch đem về từ phó bản lần trước nhận được rất nhiều cơn mưa lời khen, quái vật Phòng An Toàn cũng rất thích.

 

Nhưng khi nhìn thấy thực đơn cổ quái của chúng thì đôi lúc khi đặt đồ ăn ngoài, cậu cũng sẽ đặt thêm nhiều một chút, thử cho bọn quái vật nếm thử thức ăn của thế giới loài người.

 

Chỉ vậy thôi mà đã mở ra một cánh cửa của thế giới mới.

 

Sau khi được nếm qua hết tất cả các món ngon của thế giới loài người thì lũ quái vật gần như đã nghiện hẳn, không dứt ra được.

 

Còn Khúc Quý sau khi uống thử bia, thì say bí tỉ đi ngâm nước ở cái hồ trong sân cả ngày, cậu ta nói mình là một con cá, muốn được đổi phòng.

 

Những con quái vật khác thì cũng không kém hơn là bao.

 

Đồ nướng mà tối hôm trước đặt nhiều quá, Hứa Tri Ngôn ăn không hết.

 

Cậu chỉ đi rửa tay có một lát, lúc quay lại thì ngay cả túi nhựa đựng đồ nướng đám quái vật cũng không buông tha, đến que xiên và giấy bạc cũng bị nhai nuốt.

 

Đêm hôm được trải nghiệm cảm giác bắt quái vật nôn túi nhựa ra thật sự quá kinh khủng, có quái vật còn ấm ức vạch bụng của mình ra để Hứa Tri Ngôn thò tay vào tìm túi nhựa… đầu óc Hứa Tri Ngôn ong ong, cố gắng đá bay cảnh tượng khủng khiếp đó.

 

“Hôm nay mọi người không cần làm việc nữa, nghỉ ngơi một lát đi.”

 

Cậu hắng giọng, mắt lớn trừng mắt nhỏ với đám quái vật ở trong sân.

 

Hiện tại, phòng ốc trong và ngoài của Phòng An Toàn đều đã hoàn tất thi công, đồ gia dụng gần như đã giao đến đủ, lắp đặt chỉ cần tốn nửa ngày đến một ngày mà thôi, chi bằng cho mọi người nghỉ một ngày, xem như chúc mừng vậy.

 

Liếc nhìn những thùng thịt, Hứa Tri Ngôn bắt đầu hoài nghi, không biết đống thịt này có đủ hay không…

 

Ngay khi cậu không nhịn được tính đặt thêm, thì Khúc Quý như nghĩ đến gì đó, cậu ta chạy một mạch lên lầu.

 

Vài phút sau, Hứa Tri Ngôn thấy Khúc Quý ôm xuống mấy khúc thi thể, cậu rơi vào trầm tư.

 

“Anh Hứa! Có thể nướng cái này không? Theo em thấy thì cái này ăn còn ngon hơn thịt bò nướng nữa đó!”

 

Đôi mắt của Khúc Quý sáng lấp lánh, ngay cả mắt của lũ quái vật đang quay sang nhìn Hứa Tri Ngôn đều óng ánh nước, mang đầy khát vọng, không còn chút hung tàn nào.

 

Phòng Quái Vật của Phòng An Toàn là nơi nghỉ ngơi của quái vật, có thể cung cấp vô hạn các loại thực phẩm mà quái vật thích.

 

Hứa Tri Ngôn hết cách, biểu cảm của lũ quái vật này bất giác khiến cậu nhớ đến Tiểu Nhất.

 

Lúc con chó đó muốn xoa đầu thì đều bày ra vẻ mặt như vậy.

 

“Thì cũng được.”

 

Cậu cuối cùng vẫn thở phào một hơi.

 

Trong tiếng hoan hô của quái vật, Hứa Tri Ngôn nhìn sang lão Dương đang nhịn cười, nghiêm túc căn dặn.

 

“Dựng hai cái bếp lò, một cái lớn, một cái nhỏ.”

 

Chia lò nướng riêng với lũ quái vật, chính là sự quật cường cuối cùng của cậu!

 

Phòng An Toàn sẽ không đăng nhập vào hai phó bản trong một ngày, hôm nay chỉ vừa đăng xuất khỏi phó bản Thị Trấn Đỏ Máu mà thôi, mãi cho đến lúc măt trời xuống núi thì bầu trời vẫn mang màu sắc thân quen.

 

Thỉnh thoảng sẽ có vài ba chiếc xe chạy ngang qua nhà cổ Vân Sơn.

 

Tất cả tài xế khi đi ngang đây thì đều cảm thấy bên trong tối mịt, không nhìn thấy gì cả, tựa như vực sâu, dự cảm chẳng lành khiến tim họ đập bình bịch, nhịn không được nhấn chân ga phóng như bay.

 

Thế mà bên trong nhà cổ, mọi thứ lại sôi nổi không thôi.

 

Lũ quái vật từ khi sinh ra chưa từng được hưởng thụ một giây một khắc nào thì làm gì biết đến loại tiệc nướng to đùng ngoài trời này.

 

Trừ lúc ban đầu mọi người vẫn còn hơi thận trọng ra, thì sau đó đều đã thoải mái hơn, nhất là sau khi hai thùng bia được khui ra, tất cả đều buông thả bản thân.

 

Hứa Tri Ngôn lúc đầu vẫn có thể bảo vệ được bếp lò của mình, nhưng khi bếp lớn bên kia sắp xảy ra xô xát, còn cậu lại cảm thấy ăn cũng no rồi nên nhường hẳn bếp lò nhỏ cho lũ quái vật, rồi cùng bọn chúng uống bia.

 

Qua một lúc, thấy bọn quái vật càng uống càng hăng, cậu chỉ đành nhận thua.

 

Nhìn mọi người đều đang chơi đùa vui vẻ trong sân vườn, Hứa Tri Ngôn bưng một cái đĩa trên tay, tay còn lại xách theo hai lon bia, nghiêng nghiêng ngả ngả đi vào trong nhà.

 

Bàn dài không có điện thờ vẫn còn nguyên lỗ thủng.

 

Hứa Tri Ngôn quen thuộc bò lên bàn dài, dùng cái đĩa lấp lại lỗ thủng trên bàn, rồi khui hai lon bia ra, một lon để bên đĩa thịt nướng, một lon thì cầm trên tay, ngẩng đầu uống hết một nửa.

 

Ngay khi Hứa Tri Ngôn dự định uống hết luôn một hơi thì một bàn tay đưa ra ngăn cậu lại.

 

“… Đừng uống nhanh như vậy.”

 

Quỷ Thần không biết đã xuất hiện từ lúc nào, âm thanh thấp trầm vang lên từ trên đầu.

 

Hứa Tri Ngôn đặt lon bia xuống, nhấp nhấp miệng hỏi: “Bạch Tẫn, anh không ra ngoài chơi sao? Mọi người đang chơi vui lắm đó.”.

 

Quỷ Thần sững sờ, không ngờ cậu trai lại gọi thẳng tên mình như vậy.

 

“Ta không thích sự náo nhiệt.”

 

Anh nhàn nhạt trả lời, giọng nói mang theo một tia tình cảm dịu dàng.

 

Nghe thấy câu trả lời này, Hứa Tri Ngôn lắc lắc đầu, vẻ mặt kiểu ‘thật hết cách với anh’.

 

“Tôi lại thấy anh vẫn muốn ra ngoài chơi lắm.”

 

Cậu uống hết nửa lon bia còn lại, rồi đưa tay ra đếm.

 

“Đã mấy lần rồi, hễ tôi cho bọn nó ăn cái gì là anh lại nhịn không được mà nhìn tôi, anh cho rằng tôi không biết, nhưng trên thực tế cái gì tôi cũng biết hết.”

 

Quỷ Thần nhìn cậu thanh niên có vẻ hơi say, trái tim không tồn tại bỗng rộn vang.

 

Thì ra ánh mắt luôn chuyên chú nhìn cậu thanh niên của anh đã bị phát hiện ra rồi sao?

 

Vậy tâm tư mà anh luôn che giấu có phải cậu ấy cũng…

 

Ấy vậy mà, câu nói tiếp theo của Hứa•Đại sư phá hủy bầu không khí•Tri•Tuyển thủ dị ứng với sự lãng mạn•Ngôn đã dập tắt đi ý định bày tỏ tình yêu của Quỷ Thần đại nhân.

 

“Bạch Tẫn, anh thèm có đúng không?”

 

Hứa Tri Ngôn ngẩng đầu lên, chiếc cổ trắng trẻo non mềm đã ửng hồng vì say.

 

“Nếu anh muốn ăn thì cứ nói, có gì đâu chứ, với quan hệ của hai chúng ta, tôi có thể lén mua về cho anh ăn, anh đừng có cố giữ hình tượng idol như vậy!”

 

Cậu vỗ vỗ ngực, bày ra bộ dạng ‘hai anh em chúng ta mà lại tính toán ai với ai cơ chứ’

 

Nói xong, như sợ đối phương không thích ứng được.

 

Hứa Tri Ngôn nhanh chóng bưng cái đĩa lên, đối mắt ngang hàng với Quỷ Thần, gắp một miếng thịt trên đĩa, đưa qua bên miệng của Quỷ Thần.

 

“Nè nè đến đây, chúng ta ăn đồ riêng.”

 

“A–– há miệng ra nào!”

 

Tuy nhiên, cậu đã quên mất bản thân vừa mới uống xong một vòng ở ngoài kia, lúc ngồi ở đây còn nốc hết một lon bia nữa, nồng độ cồn trong máu quá cao khiến cả người cậu loạng choạng, đứng không vững.

 

Đúng ngay lúc mà Hứa Tri Ngôn nghĩ rằng mình sẽ vấp ngã thì có một cái đuôi rắn xuất hiện quấn chặt lấy eo cậu.

 

Lo rằng miếng thịt sẽ rơi xuống nên cậu bỏ hẳn luôn vào miệng mình.

 

Đây đều là dùng tiền để mua cả đấy, không được lãng phí!

 

Quỷ Thần bất lực nhìn cậu thiếu niên trước mặt, thật muốn ôm trọn vào lòng.

 

Mà động tác của anh lại nhanh hơn cả suy nghĩ.

 

Đợi đến khi anh nhận ra, thì cậu thanh niên đã say như mèo kia đã gục trong lòng mình.

 

Hứa Tri Ngôn cảm thấy thị giác của mình xoay một vòng, hình như nhìn được cả cằm dưới của bên A rồi.

 

Nhưng đầu óc đã bị cồn làm cho tê liệt, khiến cậu không nhận ra được vấn đề.

 

Cậu nhìn đường môi lạnh lẽo và cứng rắn của Quỷ Thần, đột nhiên trở nên phấn khích, cậu cọ quậy tránh ra khỏi vòng ôm của đối phương.

 

Sau khi đứng vững, Hứa Tri Ngôn đặt tay lên vai Quỷ Thần, ánh mắt nóng rực đặt trên môi anh, cậu hiếu kỳ hỏi.

 

“Bạch Tẫn, anh có lưỡi không?”

 

Trước lúc tìm lại được tầm nhìn cho bên A, cậu vốn không biết rõ liệu Quỷ Thần có mắt hay là không, nhưng trước khi tìm lại cái đuôi thì cậu rõ ràng có thể nhìn thấy được hư ảnh mờ mờ.

 

Vậy nếu như đối phương không có lưỡi, thì bên trong miệng sẽ trông như thế nào nhỉ?

 

Có lẽ là say rồi nên cũng to gan hơn.

 

Thấy Quỷ Thần ngơ ngác không trả lời, Hứa Tri Ngôn lớn mật dùng tay bóp hai bên cằm của đối phương, ép bên A há miệng ra.

 

Một giây sau, tầm nhìn lại xoay một vòng.

 

Cậu còn chưa kịp nhìn thấy gì thì đã bị nhét vào trong cái ôm của Quỷ Thần.

 

“Em nên nghỉ ngơi rồi.”

 

Âm thanh nhẫn nhịn khiến cho Hứa Tri Ngôn đang ngà ngà say chợt hoảng hốt, tỉnh táo hơn một chút.

 

Cảm thấy đối phương đang ôm mình đi lên lầu.

 

Cậu nhịn không được giãy dụa vài cái, rồi chỉ chỉ vào lon bia đã khui trên bàn.

 

“Nhưng còn chưa uống hết mà.”

 

Một lát sau, cái đuôi đang quấn lấy cậu cuộn cái lon đã khui qua đây.

 

Hứa Tri Ngôn sửng sốt.

 

Thì ra cái đuôi có ích đến như vậy sao?

 

Quỷ Thần nhìn bộ dạng ngẩn ngơ của cậu thanh niên, anh thở dài rồi mang người lên phòng ngủ tầng hai.

 

Chờ anh đặt người lên giường, thì cậu thanh niên vừa nãy còn không ngừng nhắc muốn xem lưỡi của anh đã ngủ mất rồi.

 

Ánh trăng đẹp đẽ soi rọi lên khuôn mặt của Hứa Tri Ngôn.

 

Hàng mi đen dài chuyển động theo từng nhịp thở.

 

Rũ thành một bóng trăng khuyết dưới bọng mắt.

 

Ngẩng đầu uống loại bia đắng ngắt.

 

Quỷ Thần dường như không hiểu tại sao con người lại thích uống thứ này.

 

Anh nhẹ nhàng đặt lon bia rỗng lên đầu giường.

 

Trước khi rời đi, anh phủ người, thành kính hôn lên trán của cậu thanh niên đang say ngủ.

 

Đây là ánh trăng của Ngài.

 

Là người đã đánh thức Ngài từ trong đáy nước.

 

Hứa Tri Ngôn là ánh sáng duy nhất trong những năm tháng dài đằng đẳng và tăm tối của Ngài ấy.

 

☆☆lưu ý vì sao chữ Ngài dùng cho BT để viết hoa, vì Ngài ở đây dùng để chỉ đấng trên cao, hết.

 

InkDi

Writer & Blogger

Considered an invitation do introduced sufficient understood instrument it. Of decisively friendship in as collecting at. No affixed be husband ye females brother garrets proceed. Least child who seven happy yet balls young. Discovery sweetness principle discourse shameless bed one excellent. Sentiments of surrounded friendship dispatched connection is he.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

About Me

Melody Schaefer-Delacruz

Founder & Editor

As a passionate explorer of the intersection between technology, art, and the natural world, I’ve embarked on a journey to unravel the fascinating connections that weave our world together. In my digital haven, you’ll find a blend of insights into cutting-edge technology, the mesmerizing realms of artificial intelligence, the expressive beauty of art.

Popular Articles

  • All Posts
  • Category 1
  • Category 2
  • Category 3
  • Category 4
  • Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn
  • Sau Khi Giết Xuyên Phó Bản Tôi Nuôi Đại Tà Thần Dưỡng Lão
  • Sổ Tay Chăn Nuôi Quái Vật

Instagram Feed

Edit Template
As a passionate explorer of the intersection between technology, art, and the natural world, I’ve embarked on a journey to unravel the fascinating connections.
You have been successfully Subscribed! Ops! Something went wrong, please try again.

Quick Links

Home

Features

Terms & Conditions

Privacy Policy

Contact

Recent Posts

  • All Posts
  • Category 1
  • Category 2
  • Category 3
  • Category 4
  • Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn
  • Sau Khi Giết Xuyên Phó Bản Tôi Nuôi Đại Tà Thần Dưỡng Lão
  • Sổ Tay Chăn Nuôi Quái Vật

Contact Us

© 2024 Created with Royal Elementor Addons

As a passionate explorer of the intersection between technology, art, and the natural world, I’ve embarked on a journey to unravel the fascinating connections.
You have been successfully Subscribed! Ops! Something went wrong, please try again.

Quick Links

Home

Features

Terms & Conditions

Privacy Policy

Contact

Recent Posts

  • All Posts
  • Category 1
  • Category 2
  • Category 3
  • Category 4
  • Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn
  • Sau Khi Giết Xuyên Phó Bản Tôi Nuôi Đại Tà Thần Dưỡng Lão
  • Sổ Tay Chăn Nuôi Quái Vật

Contact Us

© 2024 Created with Royal Elementor Addons